Vậy là cuối cùng cái công trình xây dựng mini của tôi cũng đã được bà xã " nghiệm thu và đưa vào sử dụng " . Nói ra thật đáng xấu hổ chứ đối với hợp đồng này tôi chẳng " kiếm chác " được gì cả , kể cả việc khen ngợi , tưởng thưởng thì cũng chỉ là mấy câu nói bằng miệng : " Ba giỏi quá ! Anh cũng giỏi ghê ! " Chỉ có con bé lớn nói được một câu nghe mát cái ruột : " Con thấy mẹ hồi xưa lấy được ba xem như là mẹ trúng số độc đắc rồi đó ! "
Ngồi rà soát lại toàn bộ trang thiết bị , tiện nghi để xem nên trang bị thêm cái gì tôi nhận ra rằng chỉ còn thiếu cái máy điều hoà không khí nhưng đây là cái khoản tôi đã cắt thẳng tay khi lên kế hoạch rồi nên coi như mọi thứ đã ổn .
Hôm tôi lui cui đóng ghép trần nhà bằng nhựa , có đứa cháu bàn góp : " Sao chú không bắt máy lạnh cho khoẻ ...Máy lạnh bây giờ rẻ rề mà ..."
Tôi trả lời : " Đúng là máy lạnh bây giờ rẻ thật , chỉ cần chưa đầy 10 triệu là có một cái khá tốt rồi nhưng chú thấy không cần thiết ... Chẳng bì với nước ngoài phần lớn người ta sử dụng xe hơi , ở nhà có máy lạnh .vào xe cũng thế đến sở làm hay các cửa hàng siêu thị đều được trang bị vì thế thời gian tiếp xúc với môi trường không khí tự nhiên bên ngoài không nhiều ...ngược lại ở xứ mình di chuyển thì phần lớn bằng xe máy trời mưa cũng như trời nắng , các nơi làm việc buôn bán thì chỉ có vài nơi được trang bị máy lạnh như vài công ty , cơ quan lớn ...các siêu thị thì không thể không có để bảo quản thực phẩm ...Vậy thôi ...Phần lớn thời gian cơ thể chúng ta phải chịu đựng cái nhiệt độ và môi trường không khí bên ngoài vì thế chú cho rằng nên để cơ thể thích nghi với thực tế thì hơn , nóng dùng quạt , lạnh dùng mền là đủ rồi ..."
Đứa cháu thắc mắc : " Chú nói cũng có lý nhưng cháu nghĩ đó chưa phải là lý do chính ..."
Tôi cười : " Tất nhiên rồi ...Thật ra ai chẳng muốn sướng nhưng phải căn cứ vào tình hình thu nhập thực tế ... Một cô cháu của chú đã cho chú biết rắng từ lúc cô ấy bắt máy lạnh cho căn phòng nhỏ chưa đầy 10 mét vuông thì tiền điện phải đóng hàng tháng từ hai trăm đã lên bảy trăm rưỡi nghìn mặc dù cô ấy chỉ sử dụng vào buổi tối , ban ngày đi làm thì tắt ...Nếu chú mà bắt chước cô ấy thì chắc cả nhà mỗi ngày chỉ ăn 1 bữa còn 2 bữa để nuôi cái máy điều hoà ...Thôi thì cứ xem như chú hưởng ứng chương trình tiết kiệm điện của ông nhà đèn thôi mà ...Hà hà ...Mà đó cũng là cách nới sức già để làm kế rễ sâu gốc vững đấy cháu ạ ... "
Trong lúc tôi đang thao thao bất tuyệt thì cháu bé từ trên quầy về khệ nệ một chậu phong lan tím được kết bằng hoa voan . " Ba có quà nè ..." Nó vừa đẩy cửa bước vào vừa nói ...
Đứa cháu tôi cũng góp lời : " Ồ chậu hoa đẹp quá , mới vừa sửa nhà xong đã có quà trang trí ...Chắc chú năm nay phát tài rồi ..."
Tôi nhìn chậu hoa : " Đúng là đẹp thật ...Những cánh hoa màu tím điểm xuyết nhuỵ vàng vươn trên những cánh lá màu xanh có vẻ thật thanh nhã gợi trong tôi một cảm giác thư thái nhẹ nhàng ...Món quà thật quí báu đã đến với tôi rất bất ngờ ...Tôi biết nó đã vượt cả ngàn cây số mới đến được nơi đây ...Người gởi cũng chính là người đã tạo nên sản phẩm bằng chính đôi tay tài hoa của mình ...rất tiếc vì lý do riêng nên tôi chỉ có thể nói vậy thôi ...Và cũng có nghĩa là tôi đang gởi lời cám ơn chân thành đến người tặng hoa bằng bài viết nhỏ này .
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét