Translate

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

MÙA VU LAN HẠNH PHÚC



1.--Lâu nay ở nhà sửa nhà , giao hết việc trên quầy cho hai mẹ con sắp nhỏ tôi cứ tưởng mình đã đạt tới cảnh giới thần tiên , vô ngã , vô ưu , vô chấp rồi chứ ...thế mà sáng nay mới vừa cúp điện có một buổi tôi đã thấy ngay cảnh địa ngục ...Thì ra hạnh phúc ở thế kỷ hai mươi mốt này nó cũng có động cơ chạy bằng điện ...Nhà ở giữa nơi thị tứ nên phải đóng cửa suốt ngày ...chính vì thế gió không vào được mà ánh sáng cũng không ...Nghĩ tới nghĩ lui chỉ còn cách leo lên gác xếp là nơi còn ánh sáng ...Làm việc thì không được rồi nên chỉ còn cách lôi điện thoại ra mà vọc ...Không ngờ trong lúc " khốn khổ " này tôi bổng nảy ra ý hay khi nhìn mấy kệ sách trên gác : " Ừ hé , thiên hạ chụp đủ thứ ảnh đưa lên FB : ảnh người đẹp , cảnh đẹp , cây cỏ đẹp , hoa đẹp , bánh ngon , cây kiểng , cá cảnh ...mắc mớ chi mình không chụp ảnh sách đẹp , sách hay đưa lên cho bạn bè thưởng lãm , bạn nào cần hoặc thích thì mình " kỉnh , tặng , biếu ..." còn đối với khách thập phương thì mình có thể " Mua ...bán ...đổi ...chác !  ..." âu đây cũng là một cách quảng cáo thương hiệu chứ có mất gì đâu ...Nghĩ là làm , tôi bèn móc điện thoại chụp một loạt ảnh ...chụp vừa xong tôi bèn lôi thêm mấy quyển ra ngồi cạnh cửa sổ  nơi có ánh mặt trời để đọc ...Vậy là trong phút chốc tôi " Từ địa ngục đã trở lại Thiên Đường " không những thế tôi còn phát hiện ra một chân lý hiển nhiên giống như Newton khi nhìn quả táo rơi và Archimede khi nằm trong nước : " Sách không cần chạy bằng điện ..." Tất nhiên tôi chỉ nói việc đọc sách chứ không nói đến việc in sách của các nhà xuất bản . 


                                                   











2.--Trong lúc tôi đang lim dim tận hưởng niềm vui của " phát minh " và thú vui đọc sách thì có tiếng gõ cửa ...Nhân vật vừa xuất hiện trong cảnh 2 màn 1 của bộ phim " Một buổi sáng không có điện " này chính là ông bạn Phan Bình ...
Tôi mừng rỡ : " Ồ vậy mà cứ tưởng ông bạn đã định cư ở Bà Rịa Vũng Tàu rồi chứ ? "
Bình cười : " Cũng định như vậy rồi nhưng còn thiếu một số điều kiện ...Sao nhà cửa tối thui vậy ..."
Tôi cười gượng : " Ừ , thì cúp điện hồi sáng tới chừ ...Đâu có làm gì được đâu ...Chán ngắt . "
-- Thôi tụi mình đi đâu kiếm ly cà phê đi ...Bình tiếp .
Tôi gật đầu : " Ừ ... lên bờ hồ nhé ?
Câu chuyện của chúng tôi ở quán cà phê vỉa hè trên lề đường Văn Cao cũng chỉ là những chuyện trời trăng mây nước , chuyện kể của Bình về chuyến du lịch vừa qua và chuyện tán gẫu nên tôi thấy không cần phải thuật lại , chỉ có một chi tiết khiến tôi phải phân trần ở đây là tôi vô cùng cám ơn và tiếc rằng đã không thể nhận lời ông bạn thiết để cùng lê gót giang hồ với ông bạn như ông bạn mình đã đề nghị ...Chỉ mong rằng bạn sẽ thông cảm cho mình vì điều kiện hiện tại chưa cho phép ...Nếu vài ba năm nữa mà chân chưa mõi , gối chưa chồn thì chắc chắn mình sẽ cùng ông bạn phiêu du cùng trời cuối đất cho đã kiếp này ...


                                                       


                                                                                                                                         

3 .-- Niềm vui cuối ngày của mùa Vu Lan năm nay lại cũng là một chầu cà phê với người bạn thân NBT ...Có thể nói đây là một mùa Vu Lan rất tuyệt vời của tôi vì ngày hôm qua tôi đã thăm viếng ba má tôi rồi cậu mợ dì bên ngoại đầy đủ ...Thú thật mấy hôm nay tôi cứ thấp thỏm lo âu không biết lão NBT có chuyện gì không mà không thấy ghé nhưng rồi sực nhớ ra tôi đã thay đổi " lịch trình công tác " , không còn trực quầy vào buổi trưa nữa nên yên tâm ...Tôi cho rằng do các trường đang vào mùa khai giảng nên chắc bạn tôi rất bận ...giáo viên còn bận huống hồ gì hiệu phó của một trường cao đẳng vì thế tôi cũng không muốn quấy rầy bạn mình ...không ngờ khi gần đến giờ tôi chuẩn bị đi dọn hàng thì đọc được tin nhắn của NBT :

"  Ga cũ , trời chiều buồn lắt lay .
Hôm nay rằm , với tớ ...ngày chay .
Thôi thì mời cậu , cà phê đắng ...
Tán gẫu vu vơ ...hết một ngày . "
Những câu thơ gợi lại trong tôi những kỷ niệm của hơn ba mươi năm trước , khi chúng tôi còn " cùng một lứa bên trời lận đận " ...Tôi còn nhớ có lần ghé nhà bạn ấy mà không gặp , tôi đã  đọc 2 câu thơ bạn ấy ghi trên bảng mà cực kỳ xúc động :
" Những đến , những đi ...những đành bỏ ngỏ .
  Cỏ cây buồn , thành phố bổng xa xưa ..."
Hồi ấy chúng tôi còn là những " lão thanh niên " còn bây giờ thì đều đã trở thành những " cậu bé già " nhưng dường như tình bạn giữa chúng tôi vẫn nguyên vẹn , vẫn không hề suy suyễn trước bao nhiêu mưa gió cuộc đời ...
Tôi vội bấm máy trả lời : OK ...và định gởi đi , nhưng thấy vui vui nên ghi thêm thành mấy câu thơ trả lời : "
" Ô kê , mười phút ... tớ đi ngay .
Đang mong , vui quá ...nói sao đây .
Trả lời tin nhắn ...hơi lâu chút ...
Xin lỗi thầy ,,,chưa kịp thuộc bài ...Hi hi ...
Không ngờ rằng chính mấy chữ Hi hi tôi ghi thêm đã khiến bạn tôi phê cho tôi mấy chữ : " Cậu dạo này có vẻ yêu đời ghê nhỉ ..." Tôi giật mình  : " Ừ ..." rồi cười xoà : " ...mà sao không yêu đời được khi đang được hưởng một mùa Vu Lan hạnh phúc trọn vẹn như thế này ...."

6 nhận xét:

  1. Ở giữa một kho tàng thế này anh trẻ ra là phải rồi, HD nhìn thấy mà ham luôn. Bây giờ nhiều công việc thêm con mắt không chịu làm việc nhiều nên thú vui đọc sách hầu như cũng bị hạn chế rồi, anh ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như vậy là chắc HD phải tăng cường dùng các loại thuốc bổ mắt và tập thể dục cho đôi mắt rồi ...Ngủ đủ giấc cũng là cách bảo vệ đôi mắt HD ạ ...Cũng cần phải nghỉ ngơi bớt chứ làm việc nhiều quá cũng không phải là cách hay HD ơi ! Vẫn còn nợ HD một lời hứa nhưng chưa tìm được quyển nào vừa ý ...Đừng trách nhé .

      Xóa
  2. Đọc sách đúng là phương cách tuyệt hay, vừa tạo cho mình tính kiên nhẫn , vừa tăng tầm mở rộng dung lượng kiến thức. Có phải vậy không, thưa bác CT?
    Nhưng bác ơi! Sách hồi xưa thì không nói gì chứ sách bây giờ , thú thật có quá nhiều vấn đề mà gọi nôm na là "không giống ai". Thành ra, giờ có muốn đọc thì cũng phải đi sưu tìm , chứ đọc lạng xạng thì có khi bị sách hóa đầu óc...đến lúc đó thì "thôi rồi Lượm ơi".
    Nhân mùa Vu lan và xá tội vong nhân, kính chúc bác cùng gia đình sức khỏe!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tuyến nói đúng . Đọc sách tất nhiên phải chọn lựa kỹ , nhất là phải tiêu hoá được kiến thức để làm vốn cho mình chứ sách tào lao thì đọc chỉ phí thời gian thôi . Cám ơn lời chúc của Tuyến .Chúc Tuyến và gia đình mùa Vu Lan an vui .

      Xóa
  3. Thấy sách mà thèm. Đa số sách ấy mình đã đọc thời còn trẻ, nếu đọc lại hy vọng sẽ hiểu rõ hơn. Rất tiếc là mắt mình kém quá, không đọc được nhiều nữa. Chỉ nghe pháp thọai trên mạng thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tiếc nhỉ ! Sao lâu nay ít thấy bạn xuất hiện quá Có uống cà phê ở Văn Cao nữa không mà không thấy . Mình thường chạy ngang Văn Cao lúc sáng sớm khoảng 6 giờ 20 nhưng nhìn không thấy bạn . Chỉ thấy Bửu Hay ngồi với mấy giáo viên trường NTMK thôi . Vẫn khoẻ thường chứ ?

      Xóa