Translate

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

CHUYỆN VUI VUI .

                                                     

 Cuối cùng thì " nàng " cũng đã trở về với tôi ...Những ngày vừa qua tinh thần tôi xuống thấp đến nỗi tôi tưởng rằng mọi sự đã kết thúc ...và dù rằng :"  It's hard to say goodbye " thì tôi cũng vẫn phải phải nói điều đó với những người bạn của tôi ...Tôi còn nhớ có đọc đâu đó rằng chữ " friend " vốn phát xuất từ  tiếng Anh cổ : "Freond " có nghĩa là yêu thương bởi vậy khi " giã từ những người yêu thương " thì đúng là buồn không thể tả ...
" Nàng " đã đột ngột lâm bệnh mà không hề có một triệu chứng gì báo trước , trong lúc hoang mang tôi tưởng rằng tuổi thọ của " nàng " vốn chỉ có thế , nhất là khi tôi đưa nàng đến gặp " bác sỉ " , " bác sỉ " thăm mạch , chẩn đoán rồi lắc đầu không nói gì cả ...Tôi quày quả trở về rồi buồn bã nói với con tôi sau mấy ngày đợi điện thoại của vị " bác sỉ " : " Chắc không xong rồi con ơi , hình như bác sỉ mò không ra nguyên nhân gây bệnh ..." Con tôi bảo : " Dạ , có lẽ thế , phần nhiều bây giờ người ta " điều trị " theo kiểu mò thôi , nếu tình cờ mò ra đúng bệnh thì sẽ có được kinh nghiệm còn không thì ...thôi ..." rồi nó cười .
Tôi nhìn nụ cười vô tư của nó mà lỡ khóc lỡ cười , không lẽ mình lại nổi doá với con vì cái chuyện đau lòng của riêng mình ...Trong giây lát tôi chợt nhớ đến một câu thơ trong Chinh phụ ngâm : " Nỗi lòng biết tỏ cùng ai ..." và thấy chỉ có sáu chữ mà sao nó diễn tả quá  đúng , quá đầy đủ tâm trạng của mình ...Tôi cứ đi tới đi lui trong nhà , chốc chốc lại đến vuốt ve cô " bồ nhí " HP nhưng quả thật cả đến cô nàng này cũng quá đỏng đảnh ...Tôi chỉ mong nếu " bác sỉ " cứu được nàng thì tôi sẽ đưa em HP này đi nhập viện luôn thể bởi vì dù em không bệnh hoạn gì nhưng em lại quá lười biếng và chậm chạp đến mức tôi không còn kiên nhẫn được nữa ...Chỉ riêng cái động tác khởi động của em cũng đã mất gần 5 phút ,  đến khi đưa em vào thế giới inh tơ nét thì em cứ lẩn quẩn ở mấy cái shop chẳng chịu vào mà cứ hết đứng lại ngồi , rồi còn treo lên treo xuống nữa chứ ...Nhớ ngày nào em về với tôi , tôi đã o bế em và cưng em như trứng mỏng bởi vì dù sao em cũng là hiện thân  mối chân tình của một người bạn phương xa ...Vậy mà bây giờ trong khi " nàng " đau ốm thì em cũng chẳng chịu chia bùi sẻ ngọt cùng tôi ...
Giữa lúc tôi đang sầu thảm vì nghĩ tới những giọt mưa Ngâu và băn khoăn không biết tôi với " nàng "  có được trùng phùng như Ngưu lang Chức nữ hay không thì chuông điện thoại reo lên ...Tôi hấp tấp chạy lại , móc túi quần và liếc nhìn vào màn hình điện thoại để xem thử ai gọi đến . Tim tôi đập rộn lên vì vui mừng : " Nàng " đã bình phục ... Đó chính là lý do khiến tôi vội vã báo tin này đến các bạn . Mong rằng các bạn không trách tôi đã quá nặng tình với " cô nguời yêu có khuôn mặt chữ điền " này .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét