Translate
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013
CHUYỆN VUI ĐỌC SÁCH ...
( tranh vẽ bằng bút chì của bạn NĐH , chụp lại bằng điện thoại , mạn phép bạn Hoà đăng lại để minh hoạ bài viết cho vui , đừng trách mình nghe ...)
Mấy hôm trước nghe ông bạn Phanvan nhắc đi nhắc lại câu thơ cổ : " Thư trung hữu nữ nhan như ngọc " nên tôi đâm ra " có bụng mấm " , tôi cho rằng nếu nói theo kiểu ông bạn ấy thì với cái kho sách cũng kha khá như của tôi thì chắc là không thiếu gì giai nhân mỹ nữ , không khéo còn nhiều hơn cả tam cung lục viện của mấy ông vua thời xưa ...Mấy ông vua giỏi lắm cũng chỉ có chừng ba ngàn cung phi mỹ nữ là nhiều rồi , còn tôi thì sách cũ sách mới , sách to sách nhỏ , sách người lớn , sách trẻ con ước chừng cũng trên mười nghìn đầu sách ...Cứ thử nhẩm tính tối thiểu mỗi quyển có một nàng đi thì chỉ riêng cái việc đếm cũng phải mất cả tuần lễ , nửa tháng rồi chứ chưa nói tới chuyện chi khác ...
Còn nhớ lúc nhỏ đọc truyện liêu trai của Bồ tùng Linh hình như có mấy chuyện trong đó có những chàng thư sinh ngồi đọc sách rồi ngủ quên bên giá sách thế rồi người đẹp trong sách hiện ra cùng các chàng tâm sự ...tranh ảnh cũng vậy , không chừng mấy chuyện đó có thiệt nên ông ấy mới kể ...Vả lại thà là tin rằng có trong trường hợp này thì vẫn có lợi hơn nhiều ...Thiếu gì chuyện khó tin vô cùng vậy mà vẫn có thể xảy ra được trên đời này huống hồ chuyện thú vị như thế này lại càng nên tin để rồi biết đâu chính niềm tin ấy sẽ làm cho các nhân vật , hình ảnh trong sách cảm động mà hoá thành người ...Lại nữa , thời gian này cái chân đau nó còn hành nên tôi phải hạn chế di chuyển , vào mạng thì cũng chẳng biết nói chuyện cùng ai chi bằng cứ ngồi mà coi sách , đọc sách , ngắm sách ,,,âu đó cũng là một cách để " giải phá thành sầu " ...Ngày hôm qua có một phụ nữ trẻ ghé quầy mua cũng được hơn trăm cuốn sách văn học nhiều tác giả , tiếc một điều là cô ấy không mang theo đủ tiền nên không chọn thêm nhưng cô ấy có hăm he rằng mai mốt sẽ ghé nhà để chọn tiếp , vậy thì tôi phải lo đọc trước những quyển chưa đọc chứ lỡ cô ấy chọn hết thì làm sao ...Có những quyển đôi khi chỉ có thể gặp được một lần trong đời , có những bộ phải sưu tầm đến năm bảy năm mới đủ mặc dù thế cũng không thể vì vậy mà phong chức " vàng " cho chúng ...Thôi thì trước hết phải nhận cái khoản lãi ròng là lướt qua nội dung của chúng rồi mới chọn mặt gởi vàng sau ...
Thế nhưng việc này nói nghe thì dễ mà làm chẳng dễ chút nào ...lúc còn trẻ nhận thức chưa đầy đủ , quỹ thời gian còn rộng rãi , lại chẳng có gì phải bận tâm chứ bây giờ thời gian phải quy ra thóc , đã thế quỹ dự trữ lại không nhiều nên nếu cứ bạ gì đọc nấy thì không khéo sẽ tẩu hoả nhập ma ...Suy tới nghĩ lui hoài mà cuối cùng tôi vẫn chẳng tìm thấy được quyển nào vừa ý trong cả cái kho tàng đông tây kim cổ kỳ thư bảo điển của mình để đốt bớt một chút thời gian vì thế tôi bèn táy máy rút ra hai quyển có vẻ già cả nhất trên kệ ...hoá ra đây chỉ là 2 quyển sách chỉ dùng để ngắm chứ không phải để đọc ...Cả hai đều có tuổi đời đáng được tôi gọi bằng bố đó là : một quyển tự điển , và một quyển sách dạy tiếng La tinh ...quyển tự điển thì có ghi ngày sinh chính xác ở bìa còn quyển dạy tiếng La Tinh thì đã được " phục chế " bằng bìa cứng đã ố vàng nên không rõ năm sinh nhưng theo văn phong được dùng và cả những lỗi morasse trong sách tôi nghĩ rằng nó cũng anh em với quyển tự điển trên ...Có một điều lạ là dù cách dùng Việt ngữ có vẻ còn rất thô sơ nhưng cách trình bày và giải thích với mục đích dạy tiếng La Tinh lại rất đơn giản ,dễ hiểu hơn cả nhiều quyển được biên soạn gần đây ....Và hình như đến lúc này tôi đã tạm thời hài lòng với việc ngắm nghía mấy "cụ " sách này nên quên bẵng việc tìm kiếm " hữu nữ nhan như ngọc " như ông bạn Phanvan đã mách bảo ...Có lẽ đành để lần sau vậy ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cháu sang thăm chú. Chân chú đau sao vậy chú ? Chú đọc sách nhiều vậy hèn gì cái gì chú cũng biết. Có mối sộp tới mua sách thì mừng, mà nghĩ tới bán đi những quyển sưu tầm khá lâu, cực khổ cũng hơi tiếc chú hén.
Trả lờiXóaCháu mấy bữa tự dưng bịnh đâu khuyến mãi một cục ( vừa rối loạn tiền đình, rùi cái màng mắt bị bung.. ) nên cháu không vào mạng qua thăm chú đc.
Nay qua thì nghe chú bị đau. Ngoai đó có mưa không chú ? Hồi nãy cho cháu vừa mưa vùa cúp điện nữa.
Cháu thăm chú chút. Chú ráng khoẻ thiệt khoẻ nha chú. Cho cháu thăm cô cùng cả nhà mình chú hén !
Cháu của chú
Chú đang băn khoăn không hiểu cháu ra sao đến khi đọc bài viết mới đây của cháu mới biết cháu đang đau mắt nên đã gởi lời hỏi thăm nhưng không thấy cháu trả lời ...Cô cũng có hỏi chú rằng gần đây cháu có liên lạc gì không , nghe nói cháu đang đau cô nhờ chú gởi lời hỏi thăm . Bây giờ lại thêm chuyện rối loạn tiền đình , bậy thật chú cháu mình ở xa quá nên không thăm cháu được . Thôi ráng tĩnh dưỡng đi cháu , nên làm việc và nghỉ ngơi hợp lý . Đối với cả hai chứng bệnh của cháu ,có lẽ cháu nên hạn chế lái xe và nếu có lái thì phải cẩn thận , đi chậm thôi nghe .Ngoài này đã bớt nắng nhưng chưa có mưa , cách đây mấy hôm có mưa khoảng nửa tiếng thôi . Cô chú và các em vẫn khoẻ . Còn chuyện đau chân của chú thì chú có viết rõ trong bài : "Chuyện nhỏ " trước bài này ...Đúng là chuyện nhỏ thôi cháu ạ . Mong cháu chóng khoẻ mạnh để " tung tăng " và lo cho cu Tin .
XóaGiả sử có ai đó không mang theo đủ tiền nhưng muốn mua thêm một số sách thì bác có bán thiếu không?
XóaEm thì không bán. Tình nghĩa lắm thì cho đọc qua để biết.
Vậy có ích kỷ lắm không? Thưa bác!
Chúc bác cùng gia đình sức khỏe!
Điều này cũng khó nói lắm Tuyến ạ ! Thông thường thì tôi cũng như Tuyến thôi , không bán thiếu ... một phần vì vốn liếng mình có hạn , một phần khác vì khi bán thiếu thì rất dễ mất khách hàng luôn ...Trong kinh doanh cũng không thể quá tình cảm , nhưng nếu là người đồng điệu thì có khi lại sẵn sàng tặng không ...bởi vì xét cho cùng thì vẫn có những điều có giá trị hơn cả giá trị của quyển sách , phải không Tuyến ? Rất cám ơn và chúc Tuyến vui mạnh .
XóaBác thông cảm!
Trả lờiXóaNgười ta làm nghệ sĩ thì họ có cách nói của nghệ sĩ
Người làm tuyên huấn thì có cái cách tuyên giáo....
Em là phó thường dân không biết nói gì nên hỏi đại bác câu ngớ ngẩn để làm xua tan đi sự hổn độn của cuộc sống thôi.
Em có viết bài Chí Phèo độc tửu. Nó không phải là thơ cũng chẳng phải là văn. Nó là cái sản phẩm do em viết ra, nhân ngày khai giảng năm học mới 2013 -2014,em xin phép cop vào đây để tặng bác!
Đâu đây trong cỏi Ta Bà
Chí Phèo độc tửu
Chén khà chén nâng
Rượu vào lòng nhớ cố hương
Cái lò gạch cũ
Gió sương phủ phàng.
Lão nhớ:
Ngày xưa lão cũng là người
Cha mẹ sinh ra
Rồi quẳng xó
Cái lò gạch cũ
Làm chiếc nôi.…
Lại nhớ :
Thuở sinh thời lão đã từng xin
Xin đời cho lão làm lương thiện
Mặc chẳng ai cho
Lão cứ xin.
Xin chẳng ai cho
Lão bực mình
Chửi làng
Chửi nước
Chửi linh tinh
Chửi luôn những đứa sinh ra lão
Quá chén hồn say
Lão chửi mình.
Ai hay trong cỏi Ta Bà
Chí Phèo độc tửu chén khà chén nâng
Rượu vào tai đỏ bừng bừng
Xuất thần hóa tục lão lần van xin ...
XIN ĐỜI CHO LÃO LÀM LƯƠNG THIỆN
MẶC CHẲNG AI CHO LÃO CỨ XIN…
--------*****-------
Cám ơn bạn đã tặng thơ ,
XóaChí Phèo , Chí Phổi bây giờ quá đông .
Chí Gan rồi cả Chí Lòng ,
Chiều nào cũng chật mấy sòng bia ôm .
Nhậu say ,la hét om sòm ,
Giết nhau vì gói mì tôm ăn liền .
Thôi , thà làm gã Chí Điên ,
Viết câu thơ thẩn , quàng xiên rồi cười ...
Cũng vui ,,,vui cả cuộc đời ...