Mãi đến ngày hôm qua tình cờ mua được một quyển sách cũ của NXB Thuận Hóa năm 2004 thì cái ký ức của tôi về người bạn này mới sống động hẳn lên .Tập sách có tựa đề tiếng Việt là CHƠI GIỮA VÔ THƯỜNG ...Tác giả OHSAWA do thân phụ của bạn Ngô Ánh Tuyết và Ngô ánh Tuyết lớp C cũ tuyển dịch . Trang đầu là hình thủ bút của Bùi Giáng với mấy câu thơ như sau :
Từ Từ Từ
Đi về tái ngộ
Oshawa
Mưa nguồn
từ thuở
tuôn ra
từ đầu ...
Ký tên từ bấy
nhiêu lâu
Tên là không tuổi
vui sầu
tiếp nhau
Bùi Giáng (ký tên )
Xin giới thiệu các bạn một tập sách của một trong những người bạn thuộc CHS PCT 6471 ...Về người bạn Ngô ánh Tuyết thì tôi cho rằng mấy câu thơ của bạn NĐH dưới đây có lẽ cũng mô tả được phần nào :
Tưởng là thật hóa ra chơi,
Trăm năm mộng mị rong chơi vô thường.
Ánh Tuyết gặp gỡ đời thường,
Luôn cười ha hả vô thường rong chơi...
Cảm hứng từ mấy câu thơ trên tôi cũng có viết mấy câu chơi chữ cho vui :
Vô thường cũng muốn rong chơi ,
Nhưng còn mấy gánh nợ đời phải lo .
Mở hàng ...gà gáy ó o ...
Ngáp dài ngồi đợi ...khách vô ...thường ...thường .
Tối về dán chữ lên tường ,
Thì ra ...mình cũng vô thường ... rong chơi ...Hi hi ...
Ngoài tập sách này ra tôi còn mua được một tập truyện ngắn của thầy Tôn Thất Lan , tựa đề là " Tình " do NXB VHSG xuất bản năm 2008 ...Tiếc một điều là tập sách này đã bị rách và nhàu nát mấy trang lót ở đầu sách ...Nội dung sách thì vẫn còn nguyên vẹn ...Đây là một ngạc nhiên thú vị đối với tôi vì hơn bốn mươi năm qua tôi chưa hề gặp lại thầy ...Khác với thầy Quân và một số thầy cô khác ,thời gian tôi học thầy cũng không nhiều ...do sự sắp xếp và thay đổi thời khóa biểu của nhà trường lúc ấy hay sao đó mà tôi chỉ được học nhạc và tiếng Anh của thầy mỗi môn có mấy tháng ...Chính vì thế tôi cứ đinh ninh rằng thầy chỉ viết nhạc và dạy tiếng Anh chứ không ngờ rằng thầy còn viết truyện nữa .
Chẳng còn mấy hôm nữa là đến ngày nhà giáo VN ...vì thế tôi muốn chọn đăng 2 truyện rất ngắn của thầy trong tuyển tập , vừa để giới thiệu đến các bạn tác phẩm của thầy, để các bạn có thể gặp lại những băn khoăn thao thức của một người thầy hiện đã vượt ngưỡng " cổ lai hy " ...vừa để tỏ lòng biết ơn thầy bởi vì dù sao đi nữa thì : " Một chữ cũng thầy , nửa chữ cũng thầy ..." phải không các bạn ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét