Translate

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

ĐÓA HOA KỲ DIỆU .

                                                


Gần như đã trở thành thông lệ , mấy năm nay cứ đến ngày 20 tháng 11 là tôi lại muốn viết một cái gì đó để cho mấy ông bạn nhà giáo của tôi biết rằng tuy không nói ra nhưng tôi vẫn luôn nghĩ đến họ . Ròng rã  hai ngày đường ...mòn hết mấy đôi giày vẽ , tôi đã lùng khắp các chợ hoa ...trên mạng ,  nhưng vẫn chưa tìm được bó nào vừa ý bởi vì trong khi tôi đang ngắm tới nghía lui chưa kịp cốp và dán thì đã thấy nó nằm chình ình ở nhà mấy ông bạn ấy rồi ...Thì ra học trò của họ đã ra tay trước ...Ấy là chưa kể những tiếng tung hô chúc tụng vang rân trong nhà ngoài ngõ ...Dù gì thì cũng là ngày Tết của nhà giáo cơ mà ...Cái không khí vui tươi , phấn khởi ấy đã khiến tôi có phần vui lây . Tôi thầm nghĩ : " Kể cũng hay , ít nhất mỗi năm cũng có một ngày để cho mấy ông bạn mình được tha hồ  hít thở hương hoa chứ bình thường thì đố có ông bạn nào dám bỏ tiền túi ra mua hoa mà ngắm chơi ...Ông bạn nào có dạy thêm thì còn đỡ chứ nếu không thì phải nộp đủ lương cho bà xã để các bà  tính toán , cân đối mà " dĩ thực vi tiên " ...Nhiều người cho rằng chẳng cần phải bày vẽ ngày này ngày nọ làm gì nhưng tôi cho rằng trong nhịp sống xô bồ này , có những lúc mỗi người cũng nên có chút thời gian để lắng lòng nhìn lại mình , phương Tây có Ngày của mẹ , ngày của bố , ngày lễ Tình nhân ... thì phương ta cũng vậy miễn là đừng quá chú trọng đến những phần lễ mễ mà quên đi mục đích , ý nghĩa và vai trò của mình . 
Chính trong lúc tôi đang phân vân không biết có nên tiếp tục đi tìm những hình ảnh hoặc câu chúc ấn tượng về ngày nhà giáo để gởi đến các bạn tôi nhằm góp thêm cho họ một chút niềm vui thì cậu bé con tôi chạy vào : " Ba ơi ! Ba có thể cho con mượn đỡ một ít tiền được không ? " Tôi ngạc nhiên và thấy hơi buồn cười : " Mượn .? Ừ thì cũng được thôi ...Nhưng bao giờ thì con trả ? " Nó hơi lúng túng : " Thì ...mai mốt ba trừ tiền ăn sáng của con  cũng được ..."  Tôi gật đầu , móc túi và tế nhị không hỏi lý do vì tôi biết nó không hề hoang phí ...Sở dĩ ngân sách nó có phần eo hẹp là vì sự chi viện của tôi luôn ở mức độ vừa đủ cho những nhu cầu cơ bản ...Điều này thì cũng không thể trách tôi được bởi vì trong gia đình tôi hiện  giữ chức vụ " tay hòm chìa khóa " nếu tôi không " giữ tay thước " thì không khéo cái nghiệp vụ " nội trợ " sẽ trở thành " nợ trội " ngay . 
Sau khi nhét tiền vào túi , nó vội vã thu dọn máy tính và mấy xấp giáo trình bỏ vào cặp rồi nói : " Chiều nay phải học 5 tiết nhưng bây giờ con phải đi với vài đứa bạn mua hoa lên viếng mộ cô Q . nên chắc sau khi thăm mộ cô con sẽ ghé trường luôn chứ không về ăn trưa kịp ...Ba đừng chờ . "  Vừa dứt lời là nó mang cặp lên vai đẩy cửa bước ra , tôi chỉ kịp nhắc vói theo : " Ừ được rồi , nhưng chẳng có gì phải vội vã , cứ thong thả thôi con , bây giờ còn sớm chán ...mới 9 giờ thôi ..." 
Còn lại một mình , tôi xếp lại mấy món đồ vừa mới mua ở chợ về , rà soát lại mọi thứ để chuẩn bị bữa trưa cho gọn hơn vì chỉ còn lại vợ chồng tôi và cháu bé giữa .Vừa làm việc tôi vừa ngẫm nghĩ ...Quả thật mấy hôm nay nghe mấy chị em bàn bạc nhau về chuyện đi thăm thầy cô giáo cũ tôi nghĩ rằng chúng chỉ đi thăm mấy thầy cô hồi cấp 3 vì đó là những thầy cô dạy chúng những năm gần đây nhất , vả lại tất cả thầy cô ấy đều ở quanh khu vực thành phố , nhiều người hiện còn đang dạy ...Thông báo mới nhất của nó khiến tôi rất ngạc nhiên và sau đó là một nỗi xúc động thực sự ...
Bảy năm đã trôi qua kể từ ngày Q. mất vì căn bệnh ung thư xương quái ác ... Thời gian không dài lắm nhưng cũng đủ để  con tôi từ một cậu bé loắt choắt lớp 9 trở thành một thanh niên chững chạc ...Chỉ còn hơn một năm nữa là nó sẽ hoàn thành chương trình học 5 năm đại học ...Ước mơ duy nhất của tôi là nó sẽ có một công việc nào đó phù hợp với khả năng để tự nuôi sống bản thân nó trước khi vợ chồng tôi chính thức " về vườn " thế nhưng sâu rất sâu trong tận đáy lòng tôi vẫn còn một niềm mong mõi khác nữa : Đó là chúng phải còn gìn giữ được tâm hồn và lương tri trước những phong ba cuộc sống ...Giờ đây các con tôi cũng đã từng bước trưởng thành nhưng có lẽ niềm vui thực sự của tôi không phải chỉ ở những thành tích học tập hay trong việc làm bởi vì điều đó còn lệ thuộc nhiều yếu tố và thường thì có thể thay đổi được ...Điều khiến tôi vui mừng là vì tôi biết rằng chúng còn biết thương yêu , quí trọng những giá trị thực của cuộc đời này ...Ký ức tôi chợt quay về với câu chuyện của bảy năm về trước , từng cảnh nhỏ đan xen vào nhau nhưng có lẽ cái cảnh ngắn này đã xoáy sâu vào tâm tư tôi nhất : 
-- " Ba ơi ! Con thấy thương cô quá , con nhớ hôm cô mới làm nhà xong cô đãi tụi con bánh kẹo ...Con nghe cô nói với chồng cô rằng : " Em cảm thấy tự hào và mãn nguyện vì cuối cùng vợ chồng mình cũng thực hiện được mơ ước lớn của đời mình là có một mái nhà ...Nỗ lực làm việc và tiết kiệm của mình cũng không uổng phí anh nhỉ ! " 
  Vậy mà ..."
Tôi ôm con vỗ về nhưng chính lòng mình lại dậy lên một nỗi xót xa khó hiểu ...Nếu có Thượng đế , tại sao Ngài lại cho phép những việc này xảy ra ...Tôi đã nghe người ta nói các bệnh nhân ung thư thường trải qua những giờ phút cực kỳ đau đớn ...Nhất là bệnh ung thư xương ...
Đứa em ruột Q. kể lại trong nước mắt : " Tội nghiệp chị ấy , mấy ngày cuối bác sỉ chích mỗi ngày hai mũi cực mạnh  nên chị ấy có vẻ bớt đau ....nhưng cuối cùng vẫn không qua khỏi ...Nhà mới làm xong chưa đầy hai tháng ...Con bé đầu mới đậu lớp 10 chớ mấy ...Từ lúc phát hiện bệnh đến lúc chị ấy mất cũng chưa đầy hai tháng ...Mấy đứa cháu em từ nay mồ côi mẹ rồi ..." .
Tôi rùng mình ...Tôi không bi quan đến nỗi nhìn nơi đâu cũng thấy toàn cảnh khổ ...Nhưng quả thực tôi đã phải chứng kiến một khổ cảnh của trần gian này và cảm thấy mình vô cùng bất lực . Mỗi cuộc chia tay  đều có nỗi đau riêng  nhất là những cuộc chia ly vĩnh viễn ...Trăng bên ngoài vẫn sáng nhưng trong lòng chúng tôi là bóng tối ...." Chúa đã bỏ loài người , Phật đã bỏ loài người ..." Và Q, cô ấy cũng rời bỏ tất cả chúng tôi . ..

Bảy năm ? Đứa bé thuở ấy nay đã lớn lên rất nhiều về thể chất , đã hiểu biết nhiều hơn về cuộc sống , đã trưởng thành hơn về mặt nhận thức nhưng cái tình cảm kính yêu cô giáo cũ  vẫn còn nguyên vẹn như thuở nào ...Có thể nó sâu lắng hơn , đằm thắm hơn , kín đáo hơn ...nhưng nó đã không hư mất , không bị bào mòn với thời gian . Tối nay các con tôi lại đi thăm những thầy cô giáo khác , chúng cũng sẽ mang hoa đến tặng thầy cô nhưng đối với tôi những đóa hoa chúng mang đến nghĩa trang để viếng mộ cô Q. sáng nay mới chính là những đóa hoa đẹp nhất ...Đó là những đóa hoa rực rỡ được kết tinh từ tình thương yêu , khổ đau và nước mắt ... Và dường như cũng chính từ những đóa hoa ấy đã làm nở ra trong tâm hồn tôi một đóa hoa kỳ diệu khác ...Tôi chợt cảm thấy mình hạnh phúc , dù là một hạnh phúc  có xen lẫn mùi vị  đau thương ....Xin cám ơn ngày nhà giáo 20 tháng 11 . Xin cám ơn cô Q.  Hy vọng rằng ở một cõi xa xôi nào đó cô cũng vui vì những đứa học trò bé bỏng của cô vẫn không hề quên cô .

8 nhận xét:

  1. Bài viết thật cảm động chú ơi.Và đúng như chú nói, những đóa hoa viếng mộ Cô Q là những đóa hao đẹp nhất. Cũng nói không ngoa khi những chồi non năm nào cô trồng giờ đã thật sự trưởng thành và cô sẽ tự hào vì điều ấy.

    Giờ đi đâu cũng nghe ung, người giàu còn có tiền trị , phát hiện sớm. Người nghèo thì vì cái tính ráng chịu cho qua, chắc không sao nên khi phát hiện bao giờ cũng ...giai đoạn cuối hết. Thật đau lòng quá chú ơi.

    Một ngày mới buôn may bán đắt nghen chú !
    Cháu của cô chú.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ cần gặp cháu là thấy vui rồi . Cứ mỗi lần cháu vào còm là chú lại nhớ tới những ngày cháu ra ĐN , tuy ngắn ngủi nhưng cũng tạm gọi là đầy đủ . Chú chỉ mong cháu được an vui và nhớ để dành tiền sang năm tiếp tục ra ĐN để chú lại được làm " hướng dẫn viên du lịch " ...Hôm qua cháu Hương ở Bỉ có điện thoại về hỏi thăm cô chú ...Hai chú cháu nói chuyện cũng vui và lâu hơn hôm bão Nari ...Nếu cháu rảnh thì cũng nên điện hỏi thăm vì hình như cháu Hương đang bị cảm lạnh ...Cháu nhớ nhắc cháu Hương uống nhiều nước và súc miệng bằng nước muối . Đó là những cách trị cảm ho thông thường , đơn giản nhưng hiệu quả và hỗ trợ cho thuốc uống . Chúc cháu trong công việc được thuận lợi nghe .

      Xóa
  2. Hôm nay cháu được nghỉ ,cháu đạp xe lon ton qua thăm Chú nè .Ngồi đọc những bài viết của Chú ,bài viết nào cũng đậm cãm tình .
    Cháu bửa nay khoẻ nhiều hơn bửa nói chuyện qua điện thoại với Chú rồi .Cám ơn Chú quan tâm cho cháu thiệt nhiều .
    Hết tháng này là cháu dọn qua chổ ở mới ,có thể cháu chậm một chút việc nối mạng vì vậy sẽ vắng trên blog ít lâu ,cháu nói vậy để Chú và mấy bạn của cháu trên blog này yên tâm khi cháu vắng trên trang blog .

    Cháu kính chúc Chú và gia đình luôn khoẻ ,và hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  3. Nghe cháu nói vậy chú cũng yên tâm , hôm đó nói chuyện với cháu xong chú lại tự trách đã không dặn dò cháu kỹ hơn . Đừng chủ quan cháu ạ . Phải giữ gìn sức khỏe , Titi thì còn nhỏ quá nên chưa thể lo cho cháu được vì vậy cháu phải tự lo . Đã vậy còn phải lo cho nó nữa chứ . Vì vậy cháu nên cẩn thận trong mọi trường hợp ...Chú chẳng biết nói gì nhiều ...một phần vì không rõ lắm cung cách sinh hoạt thường ngày ở xứ người nên không thể tư vấn cho cháu được ...Về việc cháu nói thì không sao đâu . Chỉ cần biết rằng các cháu bình an là được rồi . Cám ơn lời chúc của cháu . Chú cũng chúc mẹ con cháu luôn vui mạnh .

    Trả lờiXóa
  4. '' Đóa hoa kỳ diệu '' đã nói hết ý nghĩa của bài viết rồi, người Thầy chân chính bao giờ cũng vĩnh cữu trong tim học trò anh ạ. Tình cảm của cháu thật đáng trân trọng
    Chúc anh ngày mới sức khỏe và vui nhiều nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn HD đã chia sẻ . Mấy hôm nay tôi khá bận vì phải vật lộn với một số bài dịch tiếng Anh chuyên ngành tin học . Hơi khó nhai vì tôikhông am hiểu về lập trình ...Cũng may nhờ có quầy báo nên trước đây tôi luôn " học " các loại tạp chí máy tính và điện thoại rất nhiều nhờ vậy cũng không đến nổi xa lạ với những thuật ngữ tin học ...Quả thật mỗi thể loại dịch thuật đều có những rắc rối riêng nhưng dịch văn thì có phần dễ thở hơn ...Do phải tập trung trí lực cao độ nên mấy hôm nay không viết gì . Mong HD thông cảm nhé . Chúc HD luôn an vui và may mắn . Có một điều tôi phải xin lỗi trước khi nhắc HD rằng gần đây HD có chia sẻ mấy status của một trang FB nào đó mà tôi thấy đường link hơi lạ vì thế đề nghị HD nên cẩn thận .

      Xóa
    2. HD cảm ơn anh nhiều, hôm bữa chị Phan Trần cũng có cảnh báo nên HD đã xóa rồi, chỉ vì muốn vui cùng các chị bạn , anh ạ.
      HD sẽ cẩn thận hơn.
      Chúc anh nhiều sức khỏe nhé!

      Xóa
    3. HD vừa dò lại hoạt động của mình, thì ra có nhiều hoạt động không phải HD làm anh ạ, HD sẽ cảnh giác hơn. Cảm ơn anh nhé!

      Xóa