Translate

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

LAN MAN KÝ 2

                                                



Không biết có phải là do hậu quả của chương trình tự ý thay đổi thực đơn buổi sáng bằng món cháo gạo lứt thay vì bún bò  từ khi đọc báo biết chuyện tẩy trắng bún bằng hoá chất độc hại mà nhan sắc của tôi có phần xuống cấp cho đến nỗi " cô học trò từ xa " đã nói huỵch tẹc ra rằng : " Thầy Cao thấy già đi đó nghen .! "
Đúng là dân Sài Gòn có khác ,chơn chất giản dị , nghĩ sao nói vậy . Phải chi cô ấy nói là : " Dạo này thầy có vẻ " bớt trẻ " thì chắc tôi đỡ đau lòng hơn và không đến nỗi soi gương mỗi ngày cả chục lần để cố tìm cái lỗ hổng tầng ô dzôn trên cơ thể mình hòng  cứu vãn cái thời xuân sắc đang " một đi không trở lại " ...
Những ngày đầu tôi còn hoài nghi và cố tự đánh lừa mình rằng chắc là cái máy ảnh của bác Ân có vấn đề hoặc là nó có tính thiên vị vì rõ ràng là cùng trong một tấm ảnh mà thấy bác Ân có vẻ tròn trịa phương phi còn tôi với lão Thêm sao mà thấy đúng là già như gốc tre già  ...

Tôi biện luận một cách gượng gạo rằng : " Máy của bác Ân cho nên nó ủng hộ chính chủ là phải rồi ..." Nhưng nghĩ lại cũng không phải nốt ...Hôm đám cưới đứa cháu , mấy cô em gái và cả mấy đứa con cũng bảo : " Anh Hai đi nhuộm tóc đi ..." nhưng tôi lại chối đây đẩy , nay nghĩ lại thấy tiếc cái cơ hội bằng vàng  mà mình đã không biết tận dụng ... Bây giờ nếu có một buổi chiều đẹp trời nào đó mình lên quầy dọn hàng với mái tóc đen thui thì không khéo bà xã sẽ quay mình đến 360 độ để hỏi cho ra cái lý do làm đẹp ... Không được , đang yên đang lành chẳng nên vì một phút " nông nổi , bồng bột tuổi già mà làm cho đất bằng dậy sóng ..." Chi bằng cứ tự an ủi mình bằng cách học thuộc lòng mấy câu mà cậu nhóc đã nói với mình hôm về quê giỗ hội : " Ba làm con lép vế , mấy chú hỏi con năm nay học năm thứ mấy , con trả lời năm thứ tư ...Tưởng mấy chú khen con ai dè lại khen ba ..."
 Tôi tò mò : " Khen làm sao ? " 
Nó trả lời : " Mấy chú bảo con ráng làm sao giỏi hơn ba thì mới đúng là " Con hơn cha nhà có phúc " chứ ba hiện là thần tượng của tất cả anh em bà con ở trong này . Mấy chú còn bảo ba con cái gì cũng giỏi cả ..." 
Thú thật với các bạn nếu bảo rằng nghe xong mấy câu ca ngợi mình lên tận mây xanh ấy mà không thấy sướng tức là tôi đã nói dối ...Con người muôn thuở luôn thích nghe khen chính vì thế  thời xưa có nhiều người chỉ cần nắm vững ngón nghề ca ngợi công đức các vị vua chúa  là đủ để được sủng ái và nắm được các chức Thái sư , Tể Tướng ...tha hồ mà hưởng bổng lộc truyền tử lưu tôn ...
Hồi đọc truyện Tiếu ngạo giang hồ cứ mỗi lần nghe Nhậm ngã Hành , giáo chủ Ma giáo buộc thuộc hạ phải luôn mồm ca tụng ông ta và Thần giáo là tôi thấy nóng mặt ...Những thứ hư danh ấy mặc dù trước sau gì cũng đem lại lắm điều phiền toái cho những người sở hữu nó nhưng có mấy ai giữ được " tâm không " Đành rằng mấy chú em tôi vốn không phải là những người dẻo miệng hay lẽo lự , họ vốn là dân quê chơn chất thật thà và cũng không hề có ý định mượn tiền , mượn vàng gì của tôi nên những lời họ nói có thể tin rằng xuất phát từ lòng yêu mến và cách nhìn , cách suy nghĩ đơn giản của họ ...Nhưng chỉ có vậy thôi ... Sau cái thoáng " sướng rên mé đìu hiu " ấy tôi phải tự nhận xét mình một cách nghiêm túc để biết được thực lực của mình . Tôi không muốn tự ru ngủ bằng những ảo tưởng về mình ... . Đã có biết bao người luôn tự ru ngủ mình với các loại ảo tưởng cho đến nỗi cuối cùng họ đã đánh mất con người thật ...Có lẽ mấy chú em tôi suốt đời chân lấm tay bùn và ít có dịp tiếp xúc với môi trường bên ngoài luỹ tre làng nên đã nhìn tôi qua một lăng kính và thấy mọi sự đều lớn hơn sự thực . Họ là những người thuộc thế hệ gần nhất với tôi nhưng đã không có đủ điều kiện để tiếp tục sự học ... Họ đã được sinh ra và lớn lên trong thời loạn lạc rồi sau đó lại phải nai lưng làm việc để nuôi dưỡng những thế hệ tiếp nối ...Cuộc sống họ đã gắn chặt với mảnh vườn , với thửa ruộng , với những trận hạn hán hay lụt lội ...Vì thế khi nhìn thấy tôi , từ lúc bước chân vào trường công lập PCT cho đến những kỳ thi Tú Tài 1 , Tú Tài 2 rồi Đại học họ đã cho rằng tôi đã thay mặt  họ để bước chân vào thế giới mới , thế giới văn minh ...Giống như một kiểu " fan " cuồng nhiệt đối với các đội MU của Anh hay Barcelona , Real Madrid ...trong bóng đá , thế thôi . Chỉ có tôi , tôi mới biết và cần phải biết tất cả những hạn chế của mình ...Nếu tôi cứ ngu ngốc " tự sướng " vì những xưng tụng ấy thì kẻ chịu tổn hại đầu tiên chính là tôi và thế hệ kế thừa ...
Câu chuyện của một người ngồi cùng bàn hôm qua ở quán cà phê khiến tôi suy nghĩ ...Tôi không biết nên khen hay chê anh ta nhưng thú thật trong thâm tâm tôi thầm phục sự dũng cảm của anh ta vì anh ta đã tự nhận biết về mình , điều này rất hiếm thấy trong xã hội quá chú trọng đến hình thức và các loại bằng cấp : " Em đã bỏ việc về chạy hàng cho vợ , đơn giản là vì em biết rằng cái bằng tốt nghiệp Đại học kinh tế của thời bao cấp chẳng khác gì trình độ vỡ lòng trong nền kinh tế thị trường ...Các định luật , quy luật , nguyên tắc em đã học hoàn toàn khác với các định luật trong thời đại mới ...Mấy đứa bạn em có đứa có chức vụ sẵn , có đứa nhờ quen biết này nọ nên tìm cách học thêm chút đỉnh rồi  củng cố vị trí ...còn em , em tự biết sức mình có hạn nên thôi không thèm bơi nữa ...Bây giờ kinh tế gia đình em đã khá ổn định , đó chỉ là nhờ nhạy bén với thị trường và siêng năng một chút ...vậy cũng tốt anh ạ ! " .
Tôi hiểu ý anh ta , tất nhiên không phải chỉ riêng với Đại học kinh tế và vì thế tôi không muốn thế hệ các con tôi sẽ trở thành một thứ bản sao lem luốc của chính tôi ...Tôi chỉ mong rằng chúng sẽ hiểu biết hơn tôi , tiến bộ hơn tôi , tài giỏi  hơn tôi ...Nếu có thể hãnh diện và tự hào thì tôi nên hãnh diện và tự hào vì điều đó chứ không phải vì để được nghe chúng luôn miệng tâng bốc tôi rằng : Ba giỏi , ba tài , ba khôn ngoan , thông thái ...
Nếu có thể trả lời chúng một cách trung thực thì tôi sẽ trả lời rằng : Những gì ba biết trước đây và hiện nay đều là nhờ ở các vị thầy của ba truyền thụ ...và một trong số các vị ấy là  đại sư phụ Google ...

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

GẶP BẠN TRƯỜNG XƯA

Hình ảnh  


Bầu Ân quả thực là nhanh ,
Mới đây đã thấy lên hình " ép bê ".
Lề đời ,giữa quán cà phê ,
Vui ... mừng ...gặp lại bạn bè ngày xưa .
Hàn huyên biết mấy cho vừa ,
Nhắc nhau kỷ niệm thuở chưa ...bạc đầu .
Phố đông người vẫn xôn xao ,
Chợt nghe ký ức ...dậy ...màu vàng son . 



  •  
    Thầy Cao thấy già đí đó nghen . Bác Ân khỏe chứ ạ ?
  •  
     Mỗi mùa Xuân sang ,thầy Cao già thêm một tuổi ...Mỗi ngày đi qua thầy Cao già thêm một ngày ...Hi hi ...
    6 giờ trước
     
     Hiiii...thấy thầy vui khỏe là vui mừng rồi hỉ

  •  
     Khoẻ vui chắc cũng nhờ cô ,
    Cơm ngày ba bữa còn vô đều đều .
    Không lo đói chẳng lo nghèo ,
    Chẳng cần lội suối trèo đèo như xưa .
    Trời còn có lúc nắng mưa ...
    Tóc dù có bạc chứ chưa ... thiệt già . 
    Vẫn cười ha hả ha ha ,
    Đôi khi còn mộng ...tưởng là hai mươi .

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

GIỖ HỘI

1. - Mệt nhoài vì cuộc hành trình dài suốt cả ngày hôm nay , tôi định ngủ một giấc cho lại sức trước đã nhưng nhìn thấy ông bạn Google gióng chuông báo rằng cô cháu có chia sẻ một bài đăng vậy là tôi cũng không thể làm lơ nên vội vã mang hia đội mão sang nhà cô cháu để xem thử . Tưởng chuyện gì to tát hoá ra cô cháu tôi đang nổi trận lôi đình vì trót ghé mắt vào một bài viết gì đó hình như có tên là " Vứt hết thơ đi " Tôi lấy làm lạ nhưng vốn có tính cẩn thận nên tôi cũng phải đi tìm xem  gốc gác cái chuyện " trời ơi đất hỡi " này để mà liệu bề khuyên giải cháu tôi ...Cuối cùng thì tôi cũng được " tận mục sở thị " cái áng văn chương bất hủ ! này ...Thành thực mà nói thoạt đầu tôi cũng có chút tò mò , nhưng chẳng qua cái tò mò của tôi cũng giống như của anh chàng thợ cạo của vua Midi trong truyện nghìn lẻ một đêm : "  Trót thấy lỡ cái tai lừa của vua Midi rồi nhưng lại không thể nói ra nên đành ra chốn rừng sâu núi thẳm đào một cái hố rồi nhảy xuống dưới hố tha hồ mà hét về cái điều đã lỡ thấy của mình ..." Phần kết của câu chuyện như thế nào thì chắc các bạn đã biết nên tôi không nhắc lại nữa ...Tôi chỉ muốn khuyên cô cháu tôi một điều : " Hãy bình tĩnh suy xét trước khi có những phản ứng như vậy , trên chợ đời có biết bao nhiêu hàng quán ăn uống , ăn hay không là tuỳ mình ...nếu lỡ ăn phải một món nào thiu thối thì việc duy nhất nên làm là nhổ toẹt nó ra rồi súc miệng hà tất phải cố gắng nuốt vào để rồi bị ngộ độc thực phẩm ..." Tôi vốn tối kỵ những chuyện chửi rủa  nên không thể góp lời với cháu được ...dù biết rằng cháu phẫn nộ cũng đúng thôi . Xã hội luôn có nhiều thành phần , sự sáng suốt và mê muội , sự thông sáng và ngu dốt chỉ cách nhau một lằn ranh nên những ai càng có nhiều ảo tưởng về mình thì  bước đi càng lệch lạc . Xin phép các bạn tôi mở ngoặc ở đây để nói với cháu ấy một câu : " Thú thực với cháu thoạt đầu chú cũng hơi giật mình  khi đọc  vài suy nghĩ mới nghe thì có vẻ cũng gây ấn tượng ấy nhưng sau khi đọc kỹ bài viết và xem những phân tích , kiến giải chứng tỏ người viết còn thiếu rất nhiều kiến thức tổng hợp nên chú thấy chẳng có gì đáng phải quan tâm cháu ạ ...Cháu chẳng nên mất thì giờ và sức khoẻ cho những việc tào lao vô bổ ấy ...Cứ tiếp tục viết văn chơi như cháu đang làm xem ra giúp ích được nhiều người nhờ những nụ cười nhẹ nhàng , trong sáng mà hay hơn . Trước đây có lúc chú cũng định viết một loạt chuyện thật , người thật với tựa đề têu tếu " Mười nghìn lẻ một đêm " nhưng sau đó chú nhận thấy không ổn bởi vì văn chương đích thực là con dao hai lưỡi chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ đứt tay .vì thế chú đã bỏ dở không viết nữa ...Vài bạn bè của chú phật ý , trách móc và cà khịa chú nữa nhưng chú biết rõ rằng " chỉ có kẻ ở trong chăn mới biết chăn có rận " Tất nhiên đây chỉ là một góp ý chân tình còn việc quyết định như thế nào là tuỳ ở cháu ...Chú cũng muốn nói thêm rằng dù cháu quyết định như thế nào thì điều đó cũng không hề ảnh hưởng đến tình cảm chú cháu mình . Chú không tiện góp ý trên bài viết của cháu vì bạn bè của cháu vốn đông và đa dạng hơn trên trang của chú . Chỉ có vậy thôi . Chúc cháu an vui . "



2.-- Tuy không phải là người tiến bộ cho lắm nhưng từ trước đến giờ tôi vốn không hề quan tâm đến những chuyện thánh thần ma quỉ hay chuyện đồng bóng bói toán ...Vậy mà tôi vẫn luôn tự nhủ mình nên tuân thủ theo những phong tục tập quán tốt của ông bà tổ tiên . Dường như lý trí của tôi bao giờ cũng chịu khó phân tích để thấy được rất nhiều điều thật cũ kỹ , thật lạc hậu , lỗi thời và có thể nói là sai bét trong nhiều điều các cụ dạy tôi lúc còn nhỏ ấy thế nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng cái cốt lõi của những điều ấy vẫn có những giá trị nhất định . Như cái đám giỗ hội ở quê tôi ngày hôm nay chẳng hạn .
Cách đây mấy hôm tôi đã dặn cậu nhóc nhà tôi :" Thứ sáu tuần này con với ba phải về quê một chuyến ."
Nó hỏi : " Để làm gì vậy ba ? " Tôi trả lời : " Đó là ngày giỗ Hội ...Hôm trước Thanh minh  con bận học thi giữa kỳ nên ba với mẹ con đi rồi , năm ngoái ba với mấy chị , chuyến này con còn nghỉ hè nên phải cùng đi với ba ...
Nó thắc mắc : " Giỗ Hội nghĩa là sao ba ? "
Tôi giải thích : " Đó là ngày giỗ chung dành cho tất cả những người trong họ tộc đã mất nhưng trước đây lúc còn sống họ không có người thừa kế , chẳng hạn những người không có con trai , những người không lập gia đình vì nhiều lý do ...Theo quan niệm cổ truyền thì đó là dịp để cúng cấp vật thực , tiền bạc vải vóc áo quần cho những người thân tộc không may ấy ...để họ bớt lạnh lẽo cô đơn ..."
 Nó ngẩn ngơ nhìn tôi có vẻ chưa hiểu lắm vì thế tôi phải nói thêm : " Tất nhiên ba không nghĩ rằng những khoản tiền vàng , vải vóc ...mà mấy cô con hay đốt ấy sẽ được chuyển đến tay người nhận ở thế giới bên kia bởi vì hệ thống ngân hàng thì lúc nào cũng kỹ lưỡng cẩn thận để tránh sai sót trong khi địa chỉ người nhận trong những trường hợp này thường thường thì rất mơ hồ vì đó là những bà con họ tộc xa , có nhiều người nhớ tên nhưng không nhớ chính xác tuổi , có người không rõ cả tuổi lẫn tên ...Điều quan trọng nhất theo ba đó chính là ý nghĩa và mục đích của những ngày này ...Nó nói lên  tình đoàn kết , tương thân tương ái giữa những người trong tộc họ , nó cũng là dịp để bà con , anh em họ hàng gặp gỡ nhau hiểu biết về nhau ..."

3 .-- Vài hình ảnh yên bình quen thuộc của quê tôi ngày hôm nay .

                                     
                                   Trước sân nhà ông chú



Một gia đình hạnh phúc ? ( Đôi vợ chồng chỉ có 2 con đang lượm thóc và hạt cỏ )



Bên hàng cau và chè tàu .



                               Gió đưa bụi chuối sau hè ,
                                 Anh ...... ?    
                                                                                  

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

BÂNG QUƠ

 


(Ở cà phê Nguyệt Cầm với BT )

Thong dong ...trên mái " Nguyệt Cầm "
Đôi chim câu ...vẫn đồng tâm ...dưới trời .
Nhìn chim , chạnh nghĩ kiếp người :
Bao nhiêu hệ luỵ , đổi dời , tang thương .
Bạn bè : xiêu lạc trăm phương ,
Gặp nhau ... rồi lại đôi đường ...chia tay.
Tách cà phê đắng hôm nay ,
Sẽ thành kỷ niệm cho ngày hôm sau .
" Lộc vừng " che nắng trên đầu ,
  Mà không che được  nỗi sầu thiên thu .

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

HOÀNG HÔN Ở BỜ HỒ


 

                                      

Dòng người cuộn chảy :
  " Về đâu ,về đâu ...?
Lối mòn ...cỏ dại...
Tóc xanh ... bạc đầu !

Có người đứng lại
Ngước nhìn trăng sao
Rùng mình kinh hãi :
" Trời cao ,trời cao ...

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

MỆT MÕI 2

Tuổi già Thầy chớ thức khuya
Vợ con lo bịnh phát rầu Thầy ơi
Tuổi già là tuổi gần đi ,
Cho nên nếu ngủ ...nhiều thì ...không nên .
Người xưa thắp đuốc chơi đêm ,
Người nay thức dịch ...kiếm thêm ít đồng .
Thương thay cho những ông chồng ,
Tuổi già sức yếu ...còn gồng ...vợ , con .
Tuy không lặn suối trèo non ,
Thức khuya dậy sớm ...sợ ...còn ...bộ xương ....




  • Tuổi già là tuổi sắc son.
    Thức đêm tranh thủ kiếm thêm y mà.
    Chông già còn gánh còn gồng
    Vợ con không biết sẽ thương nhường nào ?
    Tình già thầy qúa cao vời

    Không cần lội suối trèo non bằng người
    Cuộc đời hờ hửng sá gi
    Sáu mươi năm nữa mong gi Thầy ơi
  •  Làm Giám Đốc Công Ty Than...hoài không chịu nghỉ à ??? Thơ văn nó hay vận vào người nên than quá coi chừng đi sớm à nghen
  • Quảng Ninh có mỏ Than rồi
    Đà Nẵng thêm nữa bụi đầy Thầy ơi Kakaka
  •  Bạn mình nói vậy tội tui ,
    Than thì than vậy ... nhưng cười ha ha .
    Chúng sinh trong cõi ta bà ,
    Ai đốn nấy vác ... than mà ai cho .
    Sóng đời từng trận nhấp nhô ,
    Nhà nông có ruộng ... phải lo cấy cày .
    Chuyện dài thế sự xưa nay ,
    Có ngày đến ...tất có ngày ...ra đi .
    Thôi đừng nghĩ ngợi làm chi ,
    Cám ơn bạn nhắc ...cũng vì yêu thương .
    Xưa kia chung lớp chung trường ,
    Bây giờ chung một con đường :...on line ...Hey hey ...
 

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

MỆT MÕI


Dịch xong tập 1 lúc 0 giờ ,
Bốn chục trang đầy ...chẳng phải thơ .
Tay mõi , chân tê ...đi hết vững .
Mắt hoa , đầu váng , bước lơ ngơ ...
Con trẻ đau lòng : " Mai hẳn tính "
Vợ già sốt ruột : " Mốt rồi lo "
( Đã thế , mà còn chưa chịu ngủ ,
Lại vào phếch buốt ...viết vu vơ ...) :)

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

ẢO ẢNH

 
Anh nghe mình thấm mõi ,
Tay vói mãi ...không cùng .
Còn lời nào để nói ...!
Trái tim ...đành ...cho không .

 

Sau lưng là hố thẳm ,
Trước mặt là vực sâu .
Em vẫn còn dò dẫm ?
Tìm lối về đỉnh cao .


  • Trên cao có trơi xanh
    Dưới chân là vực thẫm
    Đôi tay em vững chắc
    Vì tim mình có anh.
    Hiiiii..... em làm dc không Thầy Cao?


  • Núi thẳm và vực sâu
    Mới hiểu được lòng nhau
    Vội gì mà mệt mỏi
    Đời còn có bao lâu


  •  Đời còn có bao lâu ?
    Dù có hiểu lòng nhau .
    Thì biển sâu vẫn thế .
    Cuồn cuộn dâng ba đào .
     
    Biển rộng thì tình mới sâu
    Tim mình có vách ngại gì sóng xô
    Ba đào có vỗ chi mô ?
    Biển vẫn là biển ngàn nam xanh rì.

  •  Biển sâu tình thêm sâu
    Cho dù có nát nhầu
    Ta đành khâu vá lại
    Mặc cho đời bể dâu


  •  Dẫu mặc đời bể dâu .
    Hồn đau khâu vá lại .
    Thì vết thương vẫn mãi .
    Rỉ máu dưới đường kim .

    Rồi cũng sẽ ...từng đêm .
    Chong đèn xua ác mộng .
    Khi giữa dòng cuộc sống .
    Còn đó bóng phong ba .

  • Thì cũng cố vượt qua
    Thuyền đâu thì bến đó
    Cuộc sống có bao xa
    Đang chờ ta phía truoc
    Hiiiii.....thầy Cao phổ thơ tiếp em sẽ khg theo kip hỉ
     
     
  •  Biển vẫn là biển ngàn năm xanh rì
    Cho dù biển có lắm khi
    Phong ba bão táp cực kỳ hiểm nguy
    Trút lòng trong chén rượu say
    Để nghe vời vợi đắng cay riêng mình

    Buồn cho thế thái nhân tình
    Buồn cho mỗi vết đường kim không lành