Translate

Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014

" THƯA THẦY CÒN NHỚ CON KHÔNG ? "

Tiểu dẫn : Đã hứa với các bạn Dục , Bình , Hòa là sẽ rủ các bạn ấy nếu đi thăm thầy Viên nên tôi đã gọi điện cho các bạn hẹn chiều nay đến thăm thầy . Tiếc một điều là hôm nay lại nhằm ngày mồng 1 âm lịch nên bạn Hòa bị bận , có thể là phải chở mẹ bạn ấy đi lễ chùa , bạn Bình thì không nghe máy nên chỉ có bạn HD ...Nghe tôi rủ Dục hưởng ứng ngay vì thế chiều nay chúng tôi đã xuất phát lúc 14 giờ 30 ...Sở dĩ tôi chọn thời điểm này vì tôi biết vào những dịp nghỉ lễ dài ngày như thế này thầy ở một mình chắc buồn lắm ...Và quả đúng như tôi dự đoán , khi thấy chúng tôi gọi cửa thầy rất mừng và vội ra mở cửa ...Ánh mắt thầy lóe lên niềm vui khiến chúng tôi vô cùng cảm động ...Lúc ra đón chúng tôi thầy đã bước thẳng từ trong nhà ra mà không hề vịn vào tường lúc bước xuống các bậc tam cấp như khi tiễn chúng tôi ra về ...Chính chi tiết rất nhỏ này đã khiến tôi cảm thấy xót lòng khi chia tay thầy ...Chúng tôi biết đôi chân thầy đã yếu đi nhiều vì tuổi tác ...Cũng may là bạn HD có mang theo máy ảnh nên chúng tôi đã có những tấm ảnh chụp chung với thầy ...Bài viết chi tiết về cuộc gặp gỡ này tôi sẽ đăng lên sau ...Hôm nay tôi chỉ xin phép được mượn lời thơ của thầy Trần đại Tăng để mô tả một phần nào những cảm xúc của thầy trò chúng tôi hôm nay ...Tất nhiên về thời gian thì còn lâu hơn con số 30 năm trong bài thơ của thầy ...
" Chiều hôm nay em như cơn mưa giông
Tưới mát tâm hồn thầy nứt nẻ
Người học trò như xa thuở trẻ
Gặp hôm nay bỗng thấy rất gần
Lòng thầy già như được hồi sinh ! " 
Nhân tiện tôi cũng xin được đăng lại bài thơ của thầy Trần đại Tăng để các bạn nào chưa đọc có thể đọc được .




THƯA THẦY CÒN NHỚ CON KHÔNG ? 

Chiều hôm nay dừng bước bên đường
Tôi gặp lại người học trò 30 năm trước
Người học trò không thể nào nhận ra được
Những bon chen nghiệt ngã đời thường
Ðã biến đổi một nữ sinh đẹp đẽ dể thương
Thành một người đàn bà luống tuổi phong sương
Dẫu son phấn cũng không che nổi
Mắt mệt mỏi quầng thâm
Nét tàn phai xuân sắc
Tôi lặng yên lòng thấy ngậm ngùi
Khi người học trò bật tiếng reo vui
Thưa thầy còn nhớ con không ?

Chiều hôm nay đứng giữa phố đông
Em đưa tôi về thời gian 30 năm trước
Những kỷ niệm vui buồn
Những yêu thương thắm thiết
Những âm thầm xưa chưa nói được
Những giờ chơi giờ học sáng chiều
Những điểm mười sung sướng bao nhiêu
Những điểm không âm thầm hờn tủi
Cây phượng đỏ ngày xưa còn bên cửa lớp ?
Hoa rụng bay bay vào giữa bàn thầy
Con bướm vàng lang thang sân chơi
Hàng cổ thụ trời mưa trút lá
Tiếng trống trường ngày nào giục giã
Có còn không như thuở em đi ?
Bạn bè ai có hẹn nhau về ?
Thưa thầy còn nhớ con không ?

Người thầy già cũng mãi long đong
Lo sốt vó cuộc đời cơm áo
Ngày đứng lớp
Tối về nhà bán chữ
Ngữa tay thu tiền từng đứa học trò
Ðạo đức thánh hiền bôi trấu trát tro
Ðêm thao thức vắt tay qua trán
Tình với nghĩa sông khô biển cạn
Ðã tàn phai theo năm tháng đổi thay
Ðứng trước bảng đen tỉnh tỉnh say say
Thân thế đó ba chìm bảy nổi
Lòng thầy cứ ngổn ngang trăm mối .
Thưa thầy còn nhớ con không ?

Chiều hôm nay đứng giữa phố đông
Có hai thầy trò ôm nhau mừng mừng tủi tủi
Tóc thầy trò cả hai đều bạc
Trong tao phùng chợt thấy thanh xuân
Giữa phố người qua kẻ lại chen chân
Em đưa tôi về ngôi trường mái ấm
Ở nơi đó ân tình rất đậm
Thầy khoan dung độ lượng vô bờ
Trò ngoan hiền đùa giỡn vô tư
Mỗi giờ học là thiên đường dịu mát
Mỗi lời nói đều yêu thương rất mực
Mỗi mắt nhìn trìu mến vô cùng
Ngôi trường là thánh địa tuổi xuân . 
Thưa thầy còn nhớ con không ?

Chiều hôm nay em như cơn mưa giông
Tưới mát tâm hồn thầy nứt nẻ
Người học trò như xa thuở trẻ
Gặp hôm nay bỗng thấy rất gần
Lòng thầy già như được hồi sinh !
Trần hoan Trinh 
( trích từ tập thơ Tóc trắng sân trường NXB Trẻ năm 1997 )

4 nhận xét:

  1. Bạn Trương Văn Thông...rủ trưa nay...hơi bị bất ngờ nên đã kẹt lên lịch.
    Lâu lắm...dễ trên 20 năm không gặp sư phụ cụng ly, vấn an, nói chuyện được với nhau như đã ngồi cùng quán Cây Khế 27, Đống Đa...xưa :-(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là cũng khó thật vì có lúc bạn rảnh thì mình lại bận và ngược lại ...Thôi thì cứ hẹn dịp khác , lo gì ...Mình có nhắc đến bạn với thầy . Thầy cười : " Ừ , hồi đó thầy buồn , hay uống rượu lắm chứ không uống bia như bây giờ ..."

      Xóa
    2. Dù sao cảm ơn bạn đã nhắc tên kẻ hèn mọn này & mừng là thầy còn nhớ..."Có lúc buồn còn có người đối ẩm, Ly rượu cay may còn có người nâng. Ngồi tịch mịch góc vườn cây khế nọ, Thoáng nghe chăng tâm sự khẽ thì thầm."
      (Riêng tặng Thầy L.L.V.)
      Nguyen Dang Hoa, Đệ Tam C PCT-ĐN 1968-1969

      Xóa
    3. Theo ghi nhận của mình lần này dường như thầy không còn khỏe lắm ...Có những việc rất lâu rồi nhưng thầy vẫn còn nhớ rõ ngược lại có những việc mới xảy ra thì thầy có vẻ hơi mơ hồ ...Hình như phần lớn người già thường bị vậy . Trò chuyện khá lâu mình sợ thầy mệt nên mới cùng HD cáo từ . Trưa nay bạn Công ghé nhà có bảo với mình là thầy Schafer cũng rất muốn biết tin thầy vì ngày xưa hai thầy thân nhau lắm . Mình đã hỏi thầy địa chỉ nhà thầy Hiền , thầy cúng thương thầy Hiền lắm ... có lẽ sẽ có hôm mình tìm đến thắp nhàng cho thầy Hiền .

      Xóa