Translate
Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014
THĂM THẦY CŨ ( 2 )
2.--- Nhiều lúc nghĩ cũng xấu hổ vì mình mang tiếng là dân thành phố chính hiệu con nai vàng mà bây giờ nghe nhiều tên đường tôi cũng " mù trời đông " ...Nhớ ngày xưa hồi mới chân ướt chân ráo ở ĐN vào SG trọ học , chỉ trong vòng một tuần lễ là tôi đã thuộc lòng hầu hết đường phố SG nhờ vào tấm bản đồ và chiếc xế điếc ...vì thế khi có bạn nào ở ĐN vào thì tôi đếu phải đóng vai hướng dẫn viên , như trường hợp lão Khoa chẳng hạn ...còn bây giờ ? Có nhiều con đường tôi chưa bao giờ được nghe tên nên không thể biết nó nằm ở hành tinh nào .
Thế nhưng nói đi thì cũng phải nói lại ...Những năm gần đây thành phố ĐN phát triển , đường sá được mở mang ngày càng nhiều ...các khu dân cư ngày càng đông đúc nên các tuyến phố cũng được đặt thêm vô số tên mới , chắc không riêng gì tôi mà cũng có vô khối người không thuộc hết tên đường ...Vả lại cũng chẳng cần phải thuộc hết mà làm gì ...ngày nay khoa học tiến bộ , công nghệ thông tin phát triển vượt bậc ...có điều gì thắc mắc thì cứ hỏi đại giáo sư tiến sĩ Google Map là ngài sẽ trả lời ngay thôi ...Trong trường hợp ngài Google Map mà bí thì đã có hàng vạn nhà ngoại cảm thần thông quảng đại nắm trong tay cả bản đồ thế giới bên này lẫn thế giới bên kia ...vậy thì hà tất phải lo làm chi cho mệt ...
Cũng may cho tôi là cái tên đường Mai lão Bạng vốn chỉ lạ đối với tôi chứ không lạ với Google nên trước khi nổ máy xe thì trong bộ nhớ của tôi đã lưu lại vị trí và lộ trình rồi ...Chỉ còn một việc phải làm đó là nên tìm một món quà gì nho nhỏ biếu thầy cho phải phép để gọi là tỏ chút lòng thành chứ chẳng lẽ đi tay không ...
Nói đến việc này tôi lại nhớ đến câu chuyện mà bạn HD đã kể cách đây không lâu : Có một người bạn ở nước ngoài về ghé thăm bạn HD , sau khi tay bắt mặt mừng và trò chuyện với nhau vui vẻ , người bạn ấy tỏ ý muốn đi thăm vài thầy cô giáo cũ nên hỏi ý bạn HD ...Bạn HD đã mách nước cho bạn ấy về sở thích của thầy N...Một món quà nhỏ bé nhưng lại gởi gấm rất nhiều tình cảm đã khiến thầy N. rất xúc động . Thầy bảo : " Thật không ngờ cái cậu học trò nghịch ngợm , ngày xưa bị thầy bắt quì hoài bây giờ lại thương thầy thế này " Người bạn ấy đã trả lời một cách ngắn gọn nhưng đầy đủ : " Thầy đừng bận tâm , đó là đạo lý làm người thôi thầy ơi ! " Câu chuyện nhỏ ấy khiến tôi vô cùng cảm động vì thế tôi đã xem như bài học cho chính mình và cho cả các con mình . Cuộc sống luôn đổi thay và luôn chịu tác động của nhiều qui luật khắc nghiệt ...Lịch sử loài người cũng vậy ...nhưng có những điều vĩnh viễn không thể và không được phép đổi thay ...đó chính là cái " đạo lý làm người " như người bạn tôi đã nói . ( còn tiếp )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét