Translate

Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

LAN MAN WORLDCUP ...

                                                    



Cách đây mấy hôm , có người bạn vào còm trên trang FB của tôi rằng :" Sao lâu nay không thấy ông bạn cười ? " Thú thật với các bạn , mới đọc được lời còm này tôi vô cùng xúc động ...Thì ra trong lúc tôi tưởng rằng cái mặt bí xị vì " Nỗi lòng biết ngỏ cùng ai " của tôi chỉ có trời biết , đất biết , tôi biết ...và cái " côm biu tơ " nó biết ... nhưng hóa ra lại không phải vậy . Thế nhưng biết trả lời với bạn tôi như thế nào ...Cuộc sống vốn dẫy đầy chuyện chướng tai gai mắt nên khó lòng giữ được cái " tâm bình khí hòa " như tôi vẫn thường tự nhủ . Ngày hôm qua Worldcup khai mạc , đáng lẽ đây là thời điểm tôi phải tập trung cao độ để lên kế hoạch cho từng ngày bởi vì chuyện mắm muối dưa cà hay cao lương mỹ vị hoàn toàn phụ thuộc vào con số mà vợ tôi nộp vào ngân sách mỗi tối ...Vậy mà sao tôi vẫn thấy lòng mình nằng nặng ...Điều gì đang xảy ra đối với con người và cuộc đời này ? Đôi khi tôi thèm được như  đứa em tôi : cứ dán mắt vào màn hình tivi và thấp tha thấp thỏm bởi những pha lên bóng của đội Brazil hay đội Croatia rồi luôn miệng gào lên theo tiếng gào của phát thanh viên truyền hình : " Vào ..." Niềm vui , nỗi buồn của nó sao mà đơn giản quá ...Hạnh phúc của nó là khi nhìn thấy Neymar ,  Oscar ,  Ronaldo hoặc Rooney ...những cầu thủ nó hâm mộ với những cú sút tuyệt vời ...làm tung lưới đối thủ ...   
Tôi bổng nhớ đến lời nói của một người bạn : " Ước gì người ta có thể giải quyết được mọi bất đồng với nhau trong đời bằng cách tổ chức một trận đá bóng ..." Tôi đã mỉm cười không nói gì nhưng trong thâm tâm tôi thầm nghĩ ..." Làm gì có chuyện đó và nếu có thì ai sẽ là trọng tài ? Đó là chưa kể đến chính trọng tài nhiều lúc cũng thiên vị ...
Một người bạn khác lại kể tôi nghe câu chuyện giữa một nhà giáo và một tên vô lại ...Tên vô lại ỷ mình to xác nên thường quấy rây và có khi còn đe dọa người thầy giáo , nhất là khi hắn uống rượu say ...Điều trớ trêu là ở chỗ người thầy giáo có kiến thức , có hiểu biết về pháp luật nên luôn cố gắng kềm chế bởi vì ông hiểu rằng chính sự ngu dốt đã khiến tên vô lại hành xử không đúng mực ...Ông cũng đủ tỉnh táo để hiểu rằng ông không thể rao giảng đạo đức hay nói lý lẽ đối với một kẻ không hề được nuôi dạy trong môi trường đạo đức ...
Người bạn kết luận : " Đó là một sự bế tắc ...Thật ra nếu người bạn thầy giáo của chúng ta giàu có thì có thể câu chuyện dễ giải quyết hơn ...Chỉ cần anh ấy xây tường cao lên ,làm cổng sắt và nuôi vài con chó dữ thì chắc chắn tên vô lại sẽ chẳng dám bén mảng tới ngõ chứ đừng nói bước vào nhà ..."
Tôi thử đặt vấn đề : " Nhưng nếu nói vậy thì liệu cái kiến thức của người bạn của chúng ta có cần thiết không khi anh ta không có khả năng làm giàu cũng không đủ sức tự bảo vệ mình ...? Rất nhiều người đã giàu lên nhanh chóng mặc dù họ chẳng được học hành hay bằng cấp gì cả ...?
Bạn tôi trả lời : " Đúng vậy , nhưng cái đó cũng còn tùy ...Tau biết rất nhiều người thành công theo kiểu mi nói ...Nhưng tau vẫn thấy có quá nhiều điều không ổn Cho thí dụ  : ...Cứ nhìn vào những sản phẩm vô giá trị được sản xuất và bày bán trên thị trường chẳng hạn như những giày giả da , dép giả da chỉ cần mang vào đi chừng vài chục mét là há mồm , những hàng mã đủ kiểu , những chiếc xe máy điện nhái đủ loại kiểu dáng ...và hằng hà sa số chủng loại khác tràn ngập thị trường ...Đứng ở vị trí của mình tau thấy rõ là các loại hàng hóa ấy không hề đem lại một lợi ích thiết thực nào cho con người  ...xét về mặt giá trị chúng còn kém xa khoai sắn của nông dân ...Ấy thế mà nhiều kẻ làm ra chúng lại trở nên giàu có trong khi nhiều nông dân vô cùng vất vả mà vẫn cứ bấp bênh ...Vì thế chúng ta không thể hồ đồ mà cho rằng ông bạn của chúng ta không giàu là vì không  giỏi hay nói như mi nói , kiến thức của anh ấy vô ích ...:
Tôi cười : " Không , tau chỉ nói chơi thôi ...Trong một chừng mực nào đó tau cũng đã nhận thấy những điều mi nói và  đồng ý với mi ở nhiều điểm ...Con người hiện tại  đang mắc quá nhiều chứng bệnh mà trong đó có rất nhiều ca béo phì ...cả thể xác lẫn tinh thần ...
( còn tiếp )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét