Translate

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

CUỘC GẶP BẤT NGỜ ...

                                                     



Những ngày vừa qua tôi đã vô cùng bận rộn vì những đám hỏi , đám cưới , đám giỗ diễn ra liên tục , thêm vào đó là những cuộc gặp với các nhóm bạn cũ khác nhau ...nên chẳng còn thời gian để vào bờ lốc ...Cũng may là mấy ông bạn CHSPCT quên tôi trong lần họp mặt thứ  45 ngày rời trường chứ nếu không thì tôi cũng không thể từ chối ...Chuyện đời thường vẫn vậy , nhiều khi chuyện rủi hóa may và ngược lại ...Tôi chỉ hơi tiếc là chính vì thế nên không có tư liệu mà viết bài tường thuật để các bạn ở xa đọc cho vui ...Thôi thì tôi tạm thay thế bằng một  bài viết khác để nói về một cuộc gặp cũng không kém phần thú vị giữa vợ chồng tôi với một đôi vợ chồng trẻ người Sài gòn ...
Chúng tôi vốn chỉ là những người xa lạ chưa hề gặp nhau trước đó ...Lần đầu tiên vợ chồng H. ghé vào quầy tôi chỉ là để mua một tấm bản đồ ĐN vì các cháu không biết đường ...Tất nhiên là việc hướng dẫn thêm vài chi tiết để các cháu hiểu rõ hơn một số đặc sản hay địa điểm du lịch ở địa phương mình cũng chỉ là việc bình thường bởi vì đó cũng là niềm tự hào muôn thuở của mỗi người khi có cơ hội nói về quê hương bản quán của mình ...Ấy thế mà không hiểu do sự tận tình hướng dẫn  hay do cái giọng rất chi là thân thiện của tôi cùng với cái giọng SG của bà xã mà ngày hôm sau hai cháu lại ghé quầy vào buổi sáng định mời tôi đi uống cà phê ...Tôi không gặp hai cháu vào sáng hôm ấy vì buổi sáng tôi thường có nhiều việc thế rồi đến buổi chiều khi tôi lên quầy để chuẩn bị dọn hàng thì hai cháu đã chờ tôi ở đó ...
Trong cuộc trò chuyện vô cùng cởi mở kéo dài gần hai tiếng đồng hồ ngay tại quầy , tôi nói chuyện với người chồng , vợ tôi nói chuyện với cô vợ ...chúng tôi mới biết rằng H. là giám đốc một công ty tư nhân chuyên may túi xách máy tính các loại và cả balo cùng nhiều loại khác nữa , vợ H . là nhân viên ngành hàng không ...H. đến ĐN lần đầu để làm việc với một số đối tác tại ĐN kết hợp đưa vợ đi thăm ĐN cho biết ....Điều khiến tôi thích thú là dù chỉ mới gặp nhau giây lát mà chúng tôi gần như đã biết và hiểu khá đầy đủ về nhau ...Câu chuyện của chúng tôi không đơn thuần là chuyện xã giao mà còn đi sâu vào những tâm tình và cả trao đổi kiến thức trong nhiều lĩnh vực ...Mặc dù tuổi đời còn rất trẻ , chỉ bằng tuổi đứa con đầu của tôi nhưng H. cũng khiến tôi rất tôn trọng vì cậu ấy tỏ ra am hiểu và nhất là có những nhận thức khá sâu sắc ...không giống như nhiều thanh niên khác thường tự hào về " tài năng uống được nhiều bia rượu " , quen biết nhiều bạn gái ...hoặc những " tài năng " và thành tích khó hiểu khác ...
Sự sôi nổi nồng nhiệt và nhất là sự thành thật của vợ chồng H. khiến vợ chồng tôi gần như quên bẵng việc dọn hàng về nghỉ , mãi cho đến khi có vài người khách ghé mua card điện thoại rồi hỏi giờ chúng tôi mới giật mình ...Chúng tôi đã tạm cắt câu chuyện dang dở với ít nhiều luyến tiếc và đành phải từ chối dù vợ chồng H. khẩn khoản mời chúng tôi dùng cơm tối ...
Ngày hôm sau , sau khi tranh thủ ghé thăm vài điểm du lịch nổi tiếng tại ĐN và cả phố cổ Hội An vợ chồng H. lại tiếp tục gọi điện mời vợ chồng tôi đến nhà hàng Phì Lũ để dùng cơm tối ...Rất tiếc là chúng tôi không thể nhận lời mặc dù vẫn mong tiếp tục câu chuyện với đôi bạn trẻ dễ thương ấy ...Tôi biết rằng nét đặc thù của người dân Nam Bộ , nhất là người SG thì việc mời một bữa cơm thân mật để tỏ lòng quí trọng không phải là điều gì cần phải suy nghĩ nhưng chúng tôi lại là người còn đậm chất miền Trung ...Và dường như cái thói quen cố hữu của người miền Trung chúng tôi là nếu được mời thì ít nhất cũng phải có dịp mời lại mới thỏa lòng ...Đó có phải là một thói quen tốt hay không ? Có lẽ cũng còn tùy vào tình huống và tình cảm .... 
Nhưng dù sao , sau những ngày bận rộn vì đình đám rồi đến  những nỗi trăn trở suy tư về cuộc đời , về  con người ...chúng tôi cũng đã có những khoảnh khắc thật thú vị , thật thanh thản vì còn chút niềm tin ...Xin cám ơn hai cháu Hùng và Hương .

                                                 
 

2 nhận xét:

  1. hì hì , cháu sực nhớ ra, lần trước cháu ghé Đà Nẵng, chưa ăn cơm dí cô chú bữa nào hết. cháu đoản quá, không để ý gì cả.
    Chú có thêm duyên gặp gỡ , cháu vui dí chú. còn cháu nói chuyện bên lề thui. Đúng là đi du lịch đến đâu, ngoài cảnh đẹp, món ăn ngon, cái chính để du khách quay lại là cách cư xử, đón tiếp của người dân xứ đó. Cháu chỉ tới Đà Nẵng 1 lần, nhưng thiệt sự là sự chân tình của tất cả mọi người , từ anh taxi, chị phục vụ...và của cô chú... cháu nhớ mãi. Nên vẫn muốn quay lại đó thêm nhiều lần nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chú đâu có trách cháu đâu ...Hùng Hương đi ĐN lo công việc và chỉ đến ĐN thôi nên có nhiều thời gian hơn cháu ...Cháu còn phải tranh thủ đi QB nữa , vả lại Hùng Hương tuy hai người nhưng chỉ có một mục đích vì thế 2 cháu ấy thuê xe máy đèo nhau đi nên ít tốn thời gian và chi phí . Còn cháu vừa phải lo cho mẹ vừa phải lo cho cu Tin ...Lại đi nhiều nơi hơn thì phải vậy thôi . Nói vậy chứ cháu đừng lo , chú đọc lời còm bên trang cháu mà thấy buồn cười ...Mấy đứa con của chú tuy mỗi đứa mỗi tính cách nhưng chú vẫn thương đồng đều chứ không thiên vị đứa nào cả ...Yên tâm đi ...Hi hi ...

      Xóa