Translate

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

LẠM BÌNH VỀ MỘT CÂU CHUYỆN NHỎ .

                                                
 
Bộ sưu tập các danh tác của nxb Oxford 





Khá lâu không viết gì ...một phần vì những đợt nắng nóng khủng khiếp của mấy tháng gần đây hình như đã đốt cháy mọi ý tưởng , một phần vì những chuyện trời ơi đất hỡi  khiến cho tâm trí tôi cũng bị choán chỗ ít nhiều .. Dù gì cũng là một cựu học sinh Phan châu Trinh , một ngôi trường thuộc vào hạng danh giá nhất thành phố ĐN từ trước tới nay mà không có một lời nào khi nhìn thấy và nghe thấy những việc bất bình thì cũng thật đáng xấu hổ khi tự nhận là học trò ngôi trường mang tên  của cụ Phan ...nhưng có lẽ nguyên nhân thâm sâu nhất thì đúng như cụ Nguyễn Khuyến đã nói : 
" Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,
Viết đưa ai, ai biết mà đưa;
Giường kia treo những hững hờ
Đàn kia gẩy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn ."
Bạn nhậu dễ kiếm , tri âm khó tìm ...Cứ nghĩ những câu thơ đắc ý  mình phải moi tim nặn óc viết ra thế mà bị chúng sinh cười rằng thơ con cóc thì quả thật hùng tâm tráng chí đã tiêu hao hết bảy phần mười rồi ...Thà rằng ngậm miệng ngồi nhìn thiên hạ Dzô Dzô còn hơn cầm đàn gảy lộn chỗ ...Cách đây khá lâu , con tôi kể một câu chuyện có thật đã xảy ra ở công ty nó khiến tôi nghe mà vừa cười vừa thương cho một cụ thi sĩ vốn là công chức về hưu nào đó mặc dù tôi không hề " văn kỳ thanh " mà cũng " bất kiến kỳ hình " ...Nó bảo : " Ba biết không , con thấy tội bác ấy quá , lúc bác vào giới thiệu mấy tập thơ bác ấy mới in thì con nghe mấy anh chị khen rối rít , nào là tụi con đã đọc thơ của bác nhiều rồi , bài nào cũng hay , cũng ý nghĩa ...đứa nào cũng mê thơ bác hết ...vậy mà  khi bác ấy vừa ra khỏi phòng thì mấy anh chị phá lên cười rồi bảo nhau rằng ông ấy bị khùng .
Xét cho cùng thì chuyện ấy cũng bình thường thôi , ít ra thì vị thi sĩ ấy cũng đã đủ dũng khí để theo đuổi và thực hiện được cái bình sinh sở nguyện của ông ấy ...nói theo ngôn ngữ giang hồ thời nay thì đó là một cách tự sướng cũng giống như tôi đang tự sướng bằng cái chức ' bờ lốc gơ ' này ...Mọi người đều có quyền theo đuổi ước mơ của mình và vì thế chuyện được lưu danh muôn thuở hay lưu xú vạn niên là tùy ở sự chọn lựa của mỗi người ...
Đối với riêng tôi thì tôi chẳng hề nghĩ đến chuyện in ấn làm chi cho mệt ...chỉ nội cái chuyện đem cái " kinh phí dự trù " ấy mà quy ra thóc là tôi đã hoảng lên rồi ...Làm thơ vốn không phải để kiếm ra tiền thì cũng chẳng nên làm cho nó trở nên tốn tiền , nhất là tiền ăn sáng của bầy trẻ ....vì thế nếu bác Google thương tình lưu giữ được câu nào của tôi trong bộ óc thông thái của bác ấy thì tôi cũng xin ngàn lần cám ơn ...chỉ vậy thôi . 
Thế nhưng , câu chuyện mà tôi muốn đề cập đến hôm nay không phải là chuyện thơ phú ...mặc dù tôi cũng muốn nói nhỏ với những người làm thơ lục bát rằng ...Thơ lục bát vốn dễ làm vì thế cái yêu cầu tối thiểu của nó theo tôi là phải đúng vần điệu và giàu nhạc tính chứ không nên tùy tiện muốn ráp chữ nào cũng được .,làm như vậy thì tội cho cái thể thơ mà tôi thấy nó rất gần gũi với tình cảm người Việt mình nhất là những người dân quê mộc mạc và những câu ca dao bất hủ ...
Mà thôi , tôi xin vào đề để các bạn khỏi trách ...Chuyện là thế này : " Mấy hôm nay tôi có đọc trên báo cái tin về một đề toán lớp 2 khá là lạ ...: " Trên tàu thủy có 45 con cừu , 5 con rơi xuông nước . Hỏi ông thuyền trưởng bao nhiêu tuổi ? " Tôi còn nhớ đây chỉ là một câu chuyện vui tôi được đọc mấy chục năm về trước , câu trả lời là ông thuyền trưởng 50 tuổi ...bởi vì nhà ông ấy ở gần nhà tôi , tôi hỏi ổng nói ... Nếu câu chuyện chỉ dừng lại ở chỗ người ra đề thừa nhận sai sót hoặc cho rằng đó chỉ là bài toán vui thôi thì tôi không thắc mắc nhưng đằng này tác giả đề toán và rất nhiều người ủng hộ cho rằng đó là cách đổi mới trong tư duy giáo dục khiến tôi giật mình . Nếu đổi mới tư duy giáo dục mà như thế này thì tôi thấy thật không ổn tí nào . Tôi vốn chỉ là một thầy giáo nghiệp dư nên không dám có tham vọng đề ra một phương pháp giáo dục nào hay ho mà chỉ nêu lên một thực tế rằng hiện nay có rất nhiều người đã qua nhiều trường lớp nhưng vẫn không thể làm 4 phép tính cộng trừ nhân chia đủ nhanh và chính xác nếu không có sự hỗ trợ của máy tính  bỏ túi ...Có nhiều em đã đi làm mà vẫn không biết cách tính phần trăm để trừ tiền chiết khấu cho khách hàng ...Vậy thì tại sao chúng ta không chịu hiểu rằng đổi mới tư duy giáo dục cũng có nghĩa rằng chúng ta nên trang bị cho lớp trẻ những kiến thức thực tế và thực sự bổ ích nhưng vững chắc phù hợp với từng lứa tuổi , từng năm học chứ không phải những kiến thức vô bổ ... đổi mới tư duy giáo dục cũng có nghĩa rằng chúng ta dám thẳng thắn nhận ra cái sai , cái dở của mình chứ không phải tìm cách biện minh hoặc cãi chầy cãi cối để rồi tự ám thị rằng có rất nhiều người đồng ý với mình nghĩa là mình không sai . Mỗi lĩnh vực đều có những kiểu tự sướng khác nhau nên đôi khi người ta dễ lầm lẫn khi nghe đến 2 từ đổi mới ...Mong rằng các thầy cô nên chịu khó suy nghĩ về vấn đề này thì quả thật là phúc đức cho thế hệ con em chúng ta và tương lai của đất nước ...

                                               
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét