Tiếc một điều là cái địa điểm do ông bạn NDN chọn ngày hôm qua không có được cái phong cảnh hữu tình và không khí nên thơ nên tôi đã không ghi lại tấm hình nào ...Nhưng dù sao thì tôi cũng cảm thấy hài lòng vì đã " thành công tốt đẹp " khi lần đầu tiên " tổ chức sự kện " cho những ông bạn cố tri gặp nhau sau mười mấy , hai mươi năm các vị ấy không có dịp ngồi cụng ly với nhau ...
Điều đáng vui mừng nhất không phải ở chỗ " cùng cạn ly đầy rồi rót đầy ly cạn " hoặc những món đưa cay có tên gọi vô cùng hấp dẫn như " ngọc kê hay kê noãn phù bình " ...mà chính vì đây là cái cơ hội để mấy em U60 + được tận mắt nhìn nhau sau một thời gian khá dài " thấy nhàn luống tưởng thư phong " ...Cuộc sống có quá nhiều dời đổi nên mỗi em đều đã có những " trưởng thành " nhất định , có em thì tối ngày tắm tưới cho phong lan và các loài hoa lạ khác , có em giờ đã biết lái xe hơi để vi vu vào những chiều thứ bảy hay chủ nhật ...có em lại ngồi nghiền ngẫm nhân tướng thiên tượng để xem tướng mấy cô phục vụ viên ....thế nhưng dường như trong cuộc hành trình " trăm năm cô đơn " của mỗi em đều vẫn còn giữ chỗ cho một thứ tình cảm thật trong sáng , thật quý báu ...Đó chính là tình bạn ...Trong kho sách cũ kỹ kể từ đời cụ kỵ cho đến đời hiện đại của tôi , ngoài bộ sưu tập những danh tác thế giới bằng nguyên tác lẫn bản dịch , bộ sưu tập từ điển từ đại ca đến mi ni ...thì còn có vô số sách danh ngôn về tình yêu , tình bạn ...Tôi không trích dẫn câu nào ở đây mà chỉ muốn nói rằng trong suốt cả tiến trình lịch sử nhân loại đã có hàng vạn thậm chí hàng triệu văn nhân thi sĩ lẫn vĩ nhân phát biểu nhiều câu hay ho , thâm thúy về tình bạn ...Dĩ nhiên tình bạn của họ và tình bạn tôi đang đề cập đến ở đây là những tình bạn đích thực chứ không phải " tình bè " hay một thứ " hữu nghị viển vông " , lại càng không phải là mối tình si đối với những mụ hàng xóm bởi vì như tôi đã từng nói " mối quan hệ giữa chúng ta với một anh láng giềng và với một người bạn là hai mối quan hệ hoàn toàn khác nhau " ...
Do hoàn cảnh và điều kiện kinh tế nên mỗi người trong chúng ta khi tậu đất mua nhà hoặc thuê nhà chúng ta thường có dịp ở gần những ông láng giềng đủ kiểu , đủ cỡ , có láng giềng già , láng giềng trẻ , láng giềng nam , láng giềng nữ ...nhưng nếu nói rằng : " bán anh em xa , mua láng giềng gần " thì quả thật chuyện này chỉ có thể xảy ra ở vùng thôn quê thời xa xưa chứ ở thành phố và trong thời buổi kim tiền này chuyện đó rất khó xảy ra ...Câu trả lời cho vấn đề này đòi hỏi một bài viết khá dài và công phu theo nghiên cứu và cảm nhận của tôi nên tôi không nêu ra ở đây ...Tôi chỉ khẳng định rằng bạn nào có được một láng giềng hiểu biết và ít nhiều chuyện là bạn ấy diễm phúc nhất trần đời rồi ...Vì thế trong phạm vi một bài tường thuật nho nhỏ về cuộc " tái ngộ tái nị " của đám bạn già chúng tôi hôm qua tôi chỉ xin ghi chép dăm ba điều vui vẻ , thú vị để cười một chút cho vui mà quên bớt nỗi " sầu nhân thế " ...
Nói chính xác thì trong buổi nhàn đàm của chúng tôi , không có em nào tỏ ra tư lự về những lận đận trên đường tình duyên , lận đận công danh hay lần đân tư lợi ...mà chỉ có những nụ cười rất thật lòng vì " Hôm nay đây còn vui trông thấy nhau " Có nhiều em tuy chộ nhau hàng ngày trên FB nhưng mãi đến giờ này mới được nhìn ngắm cái nhan sắc mùa đông của nhau sau nhiều năm dài " xa mặt cách lòng " ...Bắt đầu từ một tin nhắn của bạn NDN trên FB gởi đến tôi , tôi đã xuất sắc hoàn thành vai trò của một " A lô viên " , bằng chứng là sau đó mọi cuộc gọi đều đã được hồi đáp và mọi người được gọi đều không có ai vắng mặt bất hợp pháp ...Tám nhân vật cùng có mặt tại quán QS hôm ấy là tám tiểu vũ trụ nghĩa là tám cuộc đời riêng chẳng ai giống ai ...chưa kể đến những nét đặc thù trong cảnh ngộ của mỗi người , chỉ tính đến tửu lượng thôi cũng đã thấy mỗi người mỗi khác ...Tôi vốn thường bị liệt vào thứ hạng " cờ không gió " kể từ khi một dân nhậu ta thời xa xưa bê nguyên câu " Nam vô tửu như kỳ vô phong " của một bợm nhậu nào đó bên Tàu , nói ra trong lúc " Rượu vào lời ra " mà nay đã trở thành một sấm ngữ , hoặc một câu kinh điển trong mọi cuộc tiệc tùng , nhậu nhẹt , họp mặt , chia ly ...Thế nhưng có hề gì , trong đám bạn chúng tôi ai cũng hiểu điều đó nên không người nào bận tâm ...Họ biết rằng tôi đến đó vì yêu quí họ ...và chỉ cần có vậy ...Tôi đã rất vui khi thấy các bạn mình vui thế nên hơn hai tiếng đồng hồ kể từ lúc tôi thông báo cho vợ tôi biết rằng : " Anh đi " nhậu " với mấy người bạn đến 7 giờ rưỡi tối mới về dọn hàng " đối với tôi là một khoảng thời gian rất tuyệt vời ... Cũng chính vì thế nên khi siết tay từ giã các bạn để trở về với công việc thường ngày của mình dù nước và mồi vẫn còn vì buổi " tiệc " chưa tàn , tôi nhận ra rằng trong tôi vẫn còn một cảm giác luyến tiếc ...Có lẽ đó cũng là cảm giác của QD ngày xưa khi viết :
" Siết chặt tay nhau , gân nói nhiều ,
Mắt nhìn , râu dựng hồn xiêu xiêu "
hoặc cũng như cái cảm giác của tôi trong một lần chia tay BT :
" Một trận cười vang , tay chắc tay ,
Hơi đâu nhíu mặt với cau mày .
Biển còn sóng vỗ sông còn nước .
Thì cuộc trùng lai ...chắc có ngày ..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét