Thật đáng tiếc là chuyến đi Đại Lộc vừa rồi lại gặp ngày trời mưa nên cái kế hoạch thực hiện một tập Đại Lộc du ký bằng hình ảnh của tôi đã bị trục trặc ngay từ lúc khởi hành ...Không lẽ cứ mỗi lần có một chuyến xe bão táp nào chạy vượt qua xe mình và ưu ái " té nước theo kiểu Songkran " lên đầu lên cổ mình là phải đứng lại chụp ảnh quay phim ...Dẫu có dũng cảm và chịu chơi đến độ không thương bộ đồ vía của vợ chồng tôi lẫn của ba tôi và chú nhóc thì cũng phải thương chiếc smartphone xế kình hen mà tôi đã phải " cắc ca cắc củm " nhịn ăn bữa khuya cả mấy tháng trời mới mua được ...Lỡ như nó không chịu nổi những luồng nước mưa pha lẫn bùn đỏ mà tắt ngúm đi thì biết lấy gì để " đền ơn tri ngộ " đối với các thân hữu gần xa trên facebook và trên bờ lốc ...Vì thế thôi đành hẹn lại lần sau bởi vì những tấm ảnh chụp ở nhà hàng thì chẳng có gì khác biệt cho dù là nhà hàng của thị trấn Ái Nghĩa hay nhà hàng của đô thị Đà Nẵng ...Nói thế cũng có nghĩa là nếu xét về mặt hình thức thì " cùng với tốc độ đô thị hóa của cả nước " , thị trấn Ái Nghĩa ngày nay đã khác xưa rất nhiều : Nhiều nhà hàng , cửa hiệu , biệt thự , vi la ...đã được xây dựng để thay thế những căn nhà cấp bốn hoặc nhà tranh vách đất trước đây ( dĩ nhiên là ở mặt tiền các đường chính chứ ở các mặt hậu thì tôi không rõ lắm vì không có thời gian để thâm nhập thực tế ) chính vì thế cái " văn hóa lễ hội " trong một đám cưới cũng không có gì khác với đám cưới ở thành phố ...
Tọa lạc tại một khu đất đắc địa nghĩa là ở góc một ngã tư phố huyện nằm trên trục đường chính nối thị trấn Vĩnh Điện với thị trấn Ái Nghĩa ( chi tiết này tôi mới biết trong chuyến về vì tiện đường chúng tôi phải ghé thăm người cô đang điều trị tại BVQN chứ lúc đi thì chúng tôi đi theo đường cầu vượt Hòa Cầm , quốc lộ 14B ) nhà hàng Hoa Cau 2 cũng khá bề thế mặc dù bề ngang hơi hẹp vì dường như chủ nhân đã xây dựng cùng lúc 2 nhà hàng : Hoa Cau 1 và Hoa Cau 2 trên cùng một khu đất ...Trời vẫn cứ mưa nên tôi không mấy chú ý đến toàn cảnh mà chỉ vội vã tìm chỗ để xe và đưa ba tôi vào nhà hàng vì hai chân ba tôi rất yếu cần phải có người dìu đỡ ...Ông cụ là người cao tuổi nhất còn lại bên họ ngoại chú rể vì thế sự hiện diện của ông là việc tối cần thiết .
Lúc chúng tôi đến , bên trong nhà hàng đã đông khách nên việc đầu tiên phải làm là tìm chiếc bàn nào còn đủ chỗ cho cả bốn người ...Việc quan sát và ghi nhận các chi tiết cần thiết vì thế cũng có phần hạn chế ...Nhìn chung thì toàn bộ diễn tiến của đám cưới , từ cách trang hoàng , bài trí cho đến các thủ tục , nghi thức đều không có gì khác với các đám cưới ở thành phố nên tôi không kể thêm làm gì ...Chỉ đến khi ra về vợ tôi mới thắc mắc hỏi tôi : " Sao hôm trước đám cưới cháu gái thì tổ chức ở nhà văn hóa thôn mà đám cưới cháu trai lại tổ chức ở nhà hàng ...như vậy có phải là trọng nam khinh nữ không anh ?
Tôi đáp : " Không phải ...hiện nay cách nghĩ ấy đã lỗi thời rồi ...Chẳng qua là trong phần lớn các đám cưới , nhà trai thường đóng vai trò quyết định trong khâu tổ chức ...Tùy vào điều kiện và khả năng kinh tế của nhà trai cùng với thành phần , số lượng khách mời mà người ta chọn lựa địa điểm phù hợp ...Thế nhưng theo anh thấy mỗi nơi đều có những nét riêng của nó ...Tổ chức ở nhà hàng tuy có vẻ sang và khỏe hơn vì không cần phải che trại dựng rạp nhưng lại không ấm áp và thân mật như tổ chức theo kiểu dân dã trong lần trước ...Thời gian cũng được tính toán sít sao vì nhà hàng còn phải chuẩn bị cho suất khác chứ không thể kéo dài ...Mà thôi , em với con ra dìu ba , anh đi lấy xe ...Ừ , còn cái thiệp mời đám cưới cháu Linh con trai Lan tuần tới nữa , em nhớ mang về ...Anh chưa xem kỹ ...
Vợ tôi cười : " Anh khỏi lo ...anh chỉ cần lo chuẩn bị phong bì là được rồi ...Mọi việc khác cứ để cho em ...Cứ đám giỗ , đám cưới liên tục kiểu này chắc vợ chồng mình sút cả chục ký anh há ..."
-- " Thì cũng phải vậy chứ biết sao bây giờ ...Tình yêu quê hương cũng xuất phát từ những mối quan hệ chằng chịt và những chuyện thật nhỏ nhặt ấy ...Vả lại anh bây giờ lại thuộc hàng trưởng bối của thế hệ sau ba ...Nhất cử nhất động phải " chuẩn không cần chỉnh " thì mới nói chuyện được với mấy chú em chứ ...À mà trời đã bớt mưa rồi , chúng ta đi thôi ."
Do phải ghé thăm người cô ở BVQN nên chúng tôi phải đi theo lộ trình hướng về Vĩnh Điện , mặc dù cũng chú ý để tìm cảnh chụp nhưng phong cảnh 2 bên đường không có gì nổi bật vì thế tôi chỉ chọn vài tấm để ghi dấu cho lần đi này ... Mong rằng các bạn , nhất là các bạn quê ở Đại Lộc bỏ qua cho sự thiếu sót này ...
Một cây hoa bên hông nhà hàng Hoa Cau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét