Translate

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

TÁN NHẢM CUỐI NĂM CON NGỰA

                                                 
 
Huyết mai .


Hôm nay đã là ngày hai mươi lăm tháng chạp rồi ...Các cửa hàng cửa hiệu , chợ truyền thống , chợ hiện đại và cả những chợ hoa , chợ vỉa hè đang bước vào giai đoạn chạy nước rút ...vậy mà tôi vẫn còn ngồi đây gõ lốc cốc trên máy tính thì đúng là " không giống ai " ...Ngồi nhìn những tờ lịch năm cũ rơi dần xuống tôi bổng giật mình khi nhận ra rằng ngày mai còn là ngày Lễ tình nhân nữa chứ ...Tiếc một điều ngày hôm nay mới chỉ có báo Thanh niên thông báo ngày mai họ bắt đầu nghỉ Tết , các báo khác vẫn còn phát hành vì thế tôi không thể tận dụng cơ hội này để rủ rê bà xã tôi ăn ké ngày lễ của đấm trẻ được ...Nghe chúng nó bàn tán xôn xao về những món quà , những loại quà hàng hiệu , hàng dỏm dành cho ngày Valentine tôi bổng dưng ước ao mình trẻ lại  ba bốn mươi năm để hòa mình vào cái không khí " hồ hỡi , phấn khởi " của chúng ...Lại tiếc rằng chẳng có ông thần đèn nào xuất hiện kịp thời mà dẫu có đi nữa thì cũng chưa chắc ông ấy đã chịu nhận những điều ước điên khùng của tôi vì thế tôi đành phải trở thành ông thần đèn bất đắc dĩ để duyệt chi cho những nguyện vọng rất ư là chính đáng của lũ trẻ nhằm tiến hành những nghi lễ đón xuân một cách lành mạnh và tiết kiệm ...May mắn là tôi vốn biết lo xa nên trước đây đã gợi ý cho các thành viên trong gia đình mỗi người phải biết thành lập quỹ riêng để chi tiêu cho những nhu cầu cá nhân , tuyệt đối không được xâm phạm vào nguồn ngân sách chung do tôi trực tiếp quản lý và sử dụng ngoại trừ các trường hợp đặc biệt vì thế tôi cũng không đến nỗi phải ký quá nhiều chữ ký không cần thiết . 
Sau khi lên kế hoạch và thực hiện một số việc cho đúng " đạo làm con cháu , đạo làm chồng , đạo làm cha và nhất là đạo làm người " tôi cho rằng cũng nên giảm bớt áp lực cho chính mình bằng cách giảng giải cho tất cả nhân dân trong hộ tôi hiểu rằng , tết nhất thật ra chỉ là khoảng thời gian nghỉ ngơi để lấy sức trước khi lao vào một cuộc chiến đấu khác chứ không phải là cơ hội để chè chén .vì thế chẳng nên " vung tay quá trán " vào những thú vui phù phiếm .Điều khiến tôi hài lòng là mọi thành viên trong gia đình tôi đều tỏ ra biết điều nên hết nhiệm kỳ này đến nhiệm kỳ khác tôi vẫn luôn giữ được chức " gia trưởng " mà không sợ bị cạnh tranh bởi đối thủ nào khác ...Tôi không cần phải hát bài : " Tết này anh không thèm chơi đánh bài ..." mặc dù tôi chẳng xa lạ gì với những trò đổ bác ...Nói một cách khoa trương thì " thập bát ban cờ bạc tôi đều tinh thông " nhưng lại chẳng thích dỡ nhà người ta về để làm chuồng heo của mình ...và ngược lại càng không thích dỡ nhà mình để làm chuồng heo cho người ta ...Trước đây tôi có nghe một anh Tây nào đó bảo rằng : " Một người đàn ông đích thực thường thích cờ bạc và nguy hiểm bởi vậy họ thích đàn bà vì đàn bà là một môn cờ bạc nguy hiểm nhất ." Nếu định đề này được chứng minh rằng nó có giá trị như định đề Euclide thì tôi có thể yên trí rằng tôi đã lỡ dại chọn cái môn cờ bạc nguy hiểm nhất này rồi bằng chứng là sau bao nhiêu năm gắn bó với nó mỗi lần gặp bạn cũ tôi thường phải nói dóc rằng tôi vốn là dân gốc Bắc Âu ... Cũng có thể vì ngay từ nhỏ tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh " tan cửa nát nhà " của nhiều người có máu đỏ đen ...
Lúc bọn trẻ còn nhỏ tôi thường có thói quen chụp hình cho chúng và gia đình vào dịp Tết để theo dõi sự trưởng thành từng bước của chúng nhưng nay không cần nữa vì công nghệ tiến bộ , đứa nào cũng có điện thoại chụp hình và máy tính , chúng muốn chụp thứ gì thì chụp , tôi khỏi phải bận tâm . ( còn tiếp ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét