Translate

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

CHỦ NHẬT VỚI THẦY KÍNH VÀ BẠN DỤC

Một chủ nhật tuyệt vời .
Thầy trò đều vui khỏe .
Còn gì quí hơn thế . 
Xin cám ơn cuộc đời ....



Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

TÌNH MỘNG .



1.-- Cuối ngày còn chút men mơ ,
Với em còn một bài thơ không lời .
Trăng tan cuối phố lâu rồi 
Sao ta vẫn đứng trông trời nhìn mây .
Ước chi đêm hóa thành ngày ,
Để mình còn ít phút giây hẹn hò ....

2,--Em về từ cõi chiêm bao ,
Dắt ta trở lại lối vào nguyên sơ .
Kiếp sau ? ai biết mà chờ ,
Nụ hôn vội giữa đôi bờ cỏ cây .
Môi nồng hồn dật dờ say ,
Trăm năm chỉ một phút này ...rồi thôi .
Vô tình ...chiếc lá thu rơi ,
Giật mình ...mới biết trong đời thiếu em .

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

THƠ VUI 20 tháng 10

1.-- Cũng " bày đặt " tí cho vui ,
Nào ai biết giá nụ cười bao nhiêu .
Loay hoay sáng , loay hoay chiều ,
Co tay tính tuổi , cũng nhiều rồi đây .
Thuở nào má đỏ hây hây ,
Bây giờ nhìn lại , tóc dài pha sương .
Trời còn mưa nắng thất thường ,
Huống chi ta ...
Cứ bên đường ...
Tặng hoa ... Ha ha ...



2.-- Chỉ dăm bảy nụ hồng .
Sao mình vui đến thế :
" Tụi mình đâu còn trẻ .
Anh bày đặt làm chi ? "
Nhưng ,
vẫn cười hi hi .
Bữa ni ,
Ngày phụ nữ .
Niềm vui ...
thôi , cứ giữ .
Nỗi buồn 
thả theo mây .
Hoa hồng dù lắm gai ,
Vẫn là hoa đẹp nhất ....



Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

MỪNG SINH NHẬT CON GÁI .


Sinh nhật con không rượu , 
Không trà ,.
Nhưng đã có những đóa hoa ,
Mọc lên từ tình nghĩa .
Ba không định nói những lời chia sẻ .
Mà chỉ lặng thinh nhìn .
Nhưng ba biết rằng 
Trong tình yêu thương còn có cả niềm tin .
Được vun xới bởi 
Tình thân bạn bè ,
Tình thương ba mẹ .
Nên phải nói với con 
Chẳng điều gì lớn lao hơn 
Những niềm vui như thế 
Để làm nền cho một tương lai ..

. 

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

TIẾNG GIÓ ĐÊM

Đã khuya lắm rồi mà bạn tôi vẫn chưa chịu đi ngủ . Tôi vừa post bài thơ bạn ấy lên blog là bạn ấy đã email cho tôi rồi , lúc ấy là 1 giờ 30 sáng bên nớ . Tôi thì mấy năm gần đây không dám thức khuya nữa vì buổi sáng phải dậy sớm đi cày , chỉ thỉnh thoảng có quyển sách nào hay mới đọc ráng đến quá 12 giờ . Hồi còn trẻ thì chuyện thức suốt đêm không nhằm nhò gì nhưng bây giờ cũng phải biết thân biết phận một tí . Cậu nhóc nhà tôi lại thích ngủ theo kiểu Leonardo da Vinci vì đôi khi phải làm việc rất khuya ...Nó bảo tôi thử áp dụng nhưng tôi lắc đầu vì tôi còn nhớ tới cái hẹn với mấy ông bạn khác rằng năm 90 , 95 gì đó sẽ cùng đi " đăng xê với gió cùng trăng " ...Sợ lỗi hẹn sẽ bị rầy ...
Nói tới sách mới nhớ tới chuyện giải Nobel văn học năm nay được trao cho một nhà văn Belarus gốc Ukraine , tôi chưa đọc quyển nào của người phụ nữ 67 tuổi này . Có lẽ cũng cần phải đọc thử mặc dù tôi không cho rằng các tác giả đạt giải Nobel đều viết hay ...Có nhiều quyển gần đây dù không phải Nobel như " Thế giới của Sophie " đọc rất thú vị , hoặc " Suối nguồn " cũng có thể cho là một trong những tác phẩm xuất sắc của thế kỷ 20 ... ngược lại đọc tác giả Nobel như Mạc ngôn tôi chỉ mới đọc vài chương của quyển thứ nhì là đã chán , xếp sang một bên rồi . Mà thôi , nói ba cái chuyện này dài giòng lắm . không biết ông bạn tôi đã ngủ được chưa ...Chắc phải ru ông bạn mấy câu :

Một đời ta cứ loay hoay ,
Tìm trong dĩ vãng từng ngày dịu êm .
Như dòng máu chảy về tim ,
Người nằm nghe tiếng gió đêm thở dài .
Đã mòn mõi chuyện tương lai ,
Thì thôi cứ nhẹ gót hài rong chơi .
Mây bay sao khỏi bầu trời ,
Bận tâm chi ...
Đã khuya rồi ...
Ngủ đi ...
Hi hi .. 




Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

CHÚC MỪNG SINH NHẬT BÌNH PHAN 2

Tiểu dẫn : Năm ngoái chúc mừng sinh nhật ông bạn trễ 1 ngày , năm nay lại quên tiếp vì FB chỉ nhắc vào ngày hôm nay , khi mình đã gởi lời chúc muộn . Một phần cũng vì ông bạn năm nay đưa vợ vào SG để vợ đi thăm con du học ở nước ngoài . Vợ đã đến Mỹ cả tuần rồi mà ông bạn vẫn còn rong chơi trong nớ . không biết có ý gì đây . Vì vậy mới có bài chúc lần 2 này ...
Bài năm ni .

Năm nay cũng lại muộn màng ,
Chắc vì lão cứ lang thang Sài gòn .
Sau ngày tiễn vợ thăm con ,
Phải chăng lòng lão vẫn còn xốn xang .
Hoa thơm cỏ lạ rộn ràng ,
Mỹ nhân , kiều nữ hở hang cũng nhiều .
Tuổi cao , tác đã về chiều 
E rằng lão uống thuốc liều một phen .
Cho nên sinh nhật bạn hiền .
Tuy rằng hơi muộn cũng khuyên đôi lời .
Chúc rằng dẫu có ham chơi ,
Cũng lo dưỡng sức để hồi cố hương ....


Bài năm ngoái .
 CHÚC MỪNG SINH NHẬT BÌNH PHAN (muộn còn hơn không hỉ )
Vào đây , thấy mặt bạn già ,
Giật mình ...nhớ lại ...hôm qua ...sinh kỳ .
Muộn rồi , đành chúc như ri :
" Hay ăn , chóng lớn ...như khi ra đời ...
Lục tuần cũng giống hai mươi ,
Mỗi ngày là một trận cười giòn tan .
Trong nhà , ngoài ngõ : bình an ...
Lương hưu cứ việc mua vàng thả ga ...
Thọ cao ngang núi Sơn Trà ,
Phước dày ...sánh với biển nhà Mỹ Khê ...
Chúc mừng ...sinh nhật ...Hê hê ...

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

HOÀI NIỆM 2





Bổng ray rức nghe nỗi niềm lá cỏ .
Nắng vô tư ... soi rõ nét hao gầy .
Anh vẫn thèm ... say lại một cơn say .
Với hương phấn của tháng ngày đã quá :
( Như chút khói rất mờ trên lửa hạ ,
Nhẹ nhàng thôi ...nhưng ngợp cả linh hồn ...)

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

NGUYỄN THỊ NGÀY XƯA ...



Dõi hồn theo bước em đi ,
Vẫn nghe đây đó thầm thì tiếng thương .
Như trăng soi sáng đêm trường ,
Như mây che nắng con đường em qua .
Rồi trăng cũng sẽ dần tà ,
Rồi mây , cũng sẽ bay xa bầu trời .
Rồi ta cũng cứ gượng cười ,
Lặng nghe sông nước hát lời phù du .

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

CHUYỆN VUI VUI BUỔI SÁNG .


                                                  
 


Buổi sáng ngày đầu tháng mười bầu trời thật u ám , dường như cơn mưa lúc chạng vạng và đêm hôm qua còn để lại di chứng . Như thường lệ công việc của tôi chính thức bắt đầu vào lúc 5 giờ 30 và sẽ kết thúc vào khoảng 20 giờ mỗi ngày ...Việc khởi động thường gồm có các động tác : mở cửa , " lắp đặt các thiết bị ! " để " tạo điều kiện " cho vợ tôi " triển lãm " các mặt hàng sách báo , tạp chí mới và cũ ...Các động tác này thường đòi hỏi một chút cơ bắp vì thế trong vai trò một " nam tử hán đại trượng phu " tôi không thể " nạnh " vợ . Việc của vợ tôi là ngồi vào vị trí " bàn giấy " bên lề đường trước mặt quầy , lồng ruột vào vỏ báo rồi bấm đinh sau đó " phân phát " cho những khách hàng quen thuộc để họ có " món ăn kém " trong giờ ăn sáng trước khi đi làm . Sở dĩ tôi phải mô tả hơi kỹ như vậy là để các bạn có thể hình dung ra được chứ chiếc điện thoại xế kình hen hiệu Nokia N8 của tôi dù có máy ảnh đến 12 chấm cũng không thể nào lột tả được cái khoảnh khắc rất ư là thú vị đối với tôi sáng nay .
Lúc ấy là khoảng 5 giờ 40 phút , sau khi tôi đã bố trí xong phía mặt tiền để vợ tôi an tâm công tác , tôi tiếp tục cõng chiếc giá bày sách cũ sang phía hông quầy phía đường Văn Cao thì bổng dưng có một " chàng trai không trẻ " phóng chiếc xe đạp với tốc độ khá nhanh , ôm cua rồi thắng kít ở góc đường , gần chỗ bạn bè chúng tôi thường ngồi uống cà phê sáng chủ nhật . Một tiếng kêu cấp bách giống như khi người ta phát hiện được tiền hay vàng của ai đánh rơi , khiến tôi giật mình : " Anh ơi ! xin lỗi anh có phải là anh Cao Thông không ?" Tôi hoảng hồn , chợt nghĩ : " Chuyện gì đây , không lẽ mình mới trúng giải đặc biệt một tỷ đồng theo mấy tin nhắn quảng cáo của nhà mạng điện thoại , mình nhớ là mình luôn luôn bấm " đì lết " mỗi lần bị quấy rầy kiểu này mà ..." Thế nhưng khuôn mặt khá hiền lành và cái phong cách giản dị của người khách lạ đã khiến tôi yên tâm nên tôi " bình tĩnh " xác nhận bằng một nụ cười : " Vâng , đúng rồi , có việc gì không anh ? "
Hình như nụ cười xã giao của tôi lúc ấy không giống với " nụ cười bí ẩn " lúc tôi tiếp xúc với cô chủ đại lý sách báo Tự Linh như cô ấy thường " ca ngợi " đã xóa đi cái khoảng cách đáng lẽ phải có trong thời buổi nhiễu nhương này nên " chàng trai không trẻ " ấy liền vào đề : " Thú thật với anh , tôi thường đọc và nghe thơ ...Tôi có một lỗ tai thơ cũng không đến nỗi tệ vì thế tôi phải nói với anh rằng anh có 2 câu thơ rất hay và tôi rất thích . Tôi định tìm anh để nói điều này lâu rồi nhưng bữa nay mới có dịp gặp anh trong hoàn cảnh thuận tiện như thế này ..." Thú thật với các bạn là vào lúc ấy đầu óc tôi đã làm việc hết công suất nhưng tôi vẫn không thể nghĩ ra đó là hai câu thơ nào ...Tôi thường có những câu thơ rơi ngẫu hứng khi ngồi nói chuyện với bạn bè để ghi lại cảm xúc , hoặc để trả lời các bạn khi gặp những vấn đề bế tắc nên không lưu lại trong bộ sưu tập thơ thẩn của mình . .. Có lẽ đã nhận ra tôi đang bị " chiếu bí " nên người bạn mới này vội tiếp : " 
Hai câu thơ ấy là :
" Chuyện áo cơm nói biết mấy cho cùng ,
Hãy gác lại mà nghe lời tuế nguyệt ..." 
Cứ mỗi lần tôi nhẩm đọc lại hai câu này tôi lại cảm thấy có cái hay riêng nhưng tôi không diễn tả được ...Tôi cũng học Phan châu Trinh , ra trường năm 72 ...còn anh chắc là trước tôi rồi . " Tôi gật đầu : " Tôi khóa 6471 , anh 6572 chắc biết bạn Trần Công chứ ? " 
-- Không , tôi học Pháp văn , anh Công học Pháp hay Anh .?
-- Anh văn ...
--Vậy thì đúng rồi , anh học tiếng Anh vậy có biết Nguyễn đăng Hòa không ?
Tôi đáp : " Biết chứ , Hòa học lớp tôi .. ban C " 
-- : Như vậy anh cứ nói với Hòa cho tôi gởi lời thăm . Tôi là Quang , Hồ xuân Quang ...
Tôi cảm thấy một cảm giác ấm áp mà không rõ lý do khi bắt tay chào Quang , có lẽ cảm giác ấy phát xuất từ một tên gọi thiêng liêng mà tôi không định hình được : Cựu học sinh Phan châu Trinh và có lẽ cũng vì Quang là bạn của một người bạn tôi : Nguyễn đăng Hòa .