1.--- Dường như ông thần Vui vẻ và Hạnh Phúc có ý ganh tị với tôi hay sao ấy mà sáng nay mặc dù điện thoại vẫn bỏ trong túi quần ấy thế mà tôi lại hoàn toàn không hay biết gì về 2 cuộc gọi nhỡ ...một của Ân và một của lão N2 lúc mấy lão đang ngồi cà phê ở đường HVT ...Dĩ nhiên không phải tôi thèm cà phê đến mức đổ điên mà chỉ vì qua thông báo của bác Ân tôi mới biết rằng lão N2 đã nói lời tạm biệt sau cái giờ vàng này ...Tôi cứ tưởng lão mới về mấy bữa , lần này lại có cả phu nhân thì chắc cũng còn ở lại dăm bữa nửa tháng nữa chứ ...Tiếc thật ...Tất nhiên tôi không trách lão vì " sống trên chốn giang hồ thân bất do kỷ " lão muốn là một chuyện , vợ lão muốn là chuyện thứ hai và cái muốn quan trọng nhất lại là cái muốn của nơi vợ chồng lão công tác ...Thời gian bên Tây họ chặt chẽ hơn bên ta ...Ở xứ ta thì nhiều khi ngồi quán cà phê từ sáng đến chiều cũng chỉ là chuyện bình thường ...chưa kể đến những quán game có khi khách đến chơi rồi ngủ lại sáng hôm sau dậy chơi tiếp cũng chẳng có vấn đề gì ...Chính nhờ vậy mà nhiều khi cái hiệu quả kinh tế được kê trên bảng tính bằng những trang giấy A4 dài lê thê nhưng thực chất cũng chẳng có là bao ...Mà thôi mấy cái chuyện kinh tế nói nhiều nghe đau đầu lắm , tôi mới vừa đau đầu vì chuyện giá xăng tăng thêm gần một nghìn rưỡi ngày hôm qua , bây giờ cần phải tỉnh táo để dự đoán mà " đi tắt đón đầu " những mặt hàng nào sẽ ăn theo giá xăng trong những ngày tới ...Không chừng có thể gỡ rối được hoặc ngăn chận những khủng hoảng có thể xảy ra cho cái ngân sách èo uột của mình ...Có điều ngay cả cái chuyện có vẻ như là hệ trọng này cũng không phải là điều tôi định nói trong bài viết này ...đôi khi cứ đổ liều một chút lại hoá hay , cứ cho rằng trời mưa thì đất chịu , nước dâng thì bèo nổi ...việc quái gì mà lo cho nó mau già , mau ốm ...Mình đang vui thì cứ vui vì dù sao cũng đang còn là " tuần vui vẻ " mà ...Tập một của chuyện vui này là cuộc họp mặt lần thứ 17 cựu học sinh PCT6471 , kế đến là buổi tiệc nhỏ do N2 và ông bầu Đức Thứ lo liệu ...cả hai buổi đều được tổ chức tại nhà hàng Đông Dương của tân ca sỉ Trần văn Nghiêm lớp C ...Riêng tập 2 này do một nhà tài trợ khác tại một nhà hàng khác ....Trước khi lượt thuật lại bữa tiệc vui lần 2 này tôi xin được nói thêm là trước đó 2 hôm tôi đã được diện kiến với nhân vật chính của phần này ...Chúng tôi đã ngồi tỉ tê tâm sự ở quán cà phê Trúc Hồ ...
( chỗ này thì bác CTh . biết rõ ...đường đi lối về " vì bác ấy đã cùng với tôi chụp một loạt hình kỷ niệm tuổi già )
2.-- Chắc ông bạn tôi vừa mới từ xứ tuyết trở về , cảm thấy nhớ và thèm được nhìn biển xanh sóng vỗ vì thế ông bạn đã chọn địa điểm gặp bạn bè tại nhà hàng Sóng Xanh 2 đường NTT ...Mà không nhớ làm sao được khi người bạn này đã gắn bó với vùng đất và vùng biển ĐN hơn 50 năm qua ...Trước đây chúng tôi thường gọi chung chung cho vùng biển này là biển Thanh Bình để phân biệt với biển Mỹ Khê ở phía bên kia sông Hàn ... Không biết ông bạn tôi thì sao chứ tôi thì tôi đã từng chết hụt mấy lần ở vùng biển này khi còn ở độ tuổi mặc quần xà lỏn nên không dám nói đó là những kỷ niệm đẹp ...Lý do chính chỉ là vì đáy biển ở khu vực này có những hố ngầm chứ không bằng phẳng như biển Mỹ Khê ...Gần mười năm gần đây tôi không có thì giờ để "đi biển " như trước kia nên không rõ nó có thay đổi gì không , thỉnh thoảng chỉ đi ngang trên đường để cảm nhận những luồng gió mát mang vị mặn của biển ...Người ta nói rất nhiều về những đặc sản vùng biển nhưng theo tôi chính biển đã là một đặc sản rồi ...Đối với tôi biển luôn chứa đựng một vẻ đẹp huyền bí , biển vừa đáng yêu vừa đáng sợ ...Biển thật hiền hoà khi sóng yên gió lặng , màu xanh của biển có lúc thật quyến rũ , ngọt ngào , có lúc thật u trầm huyền hoặc nhưng cũng có lúc đầy uy lực với một sức mạnh huỷ diệt gớm ghê ...Rất tiếc tôi không có lòng dạ nào mà ngắm biển vào chiều nay bởi vì ông bạn Biền thay mặt cho " chủ xị " đã có một thông báo không rõ ràng ...Tôi đã phải lướt qua gần mấy chục nhà hàng quán nhậu nằm dọc trên đường mới tìm ra được ...vì thế khi tôi đến nơi thì đã có gần 10 bạn ngồi trên tầng gác của nhà hàng nhìn xuống đường , trong đó có Sơn . Sau khi phân ngôi chủ khách , tôi vừa ngồi xuống đã thấy Hà thúc Đào bò lên thang gác ...Hình như tấm ảnh được chèn ở đầu bài này do bác Ân nhờ cháu bé tiếp viên chụp hộ đã thay lời tuyên bố khai mạc của Sơn ...Tôi cũng không muốn dài giòng về diễn tiến của buổi gặp mặt vì đã có video clip của bạn Ân ghi lại . Tôi chỉ có thể nói lên vài cảm nghĩ của mình rằng đối với tôi cuộc gặp đã để lại nhiều ấn tượng đẹp ...Cơn mưa bất chợt sau đó cũng đã khiến cho không khí buổi tiệc vui này khác với những tiệc vui khác ...Chúng tôi vừa nâng ly chúc mừng nhau vừa nhìn mưa rơi trên tấm mái lợp bằng nhựa trong màu trắng sáng ...Nếu ở cuộc gặp trước tôi đã tình cờ gặp được Phạm Đoàn và Thiều Lư thì lần này tôi lại được gặp thêm Trần Thành và Dương công Bình ...Thì ra bao lâu nay chúng tôi đã thất lạc nhau trong dòng đời tất bật để rồi từ một chút duyên đã trở thành một chuỗi duyên giúp chúng tôi nhận ra nhau trong biển người xa lạ ...Khi nhìn Sơn đứng lên để Thứ gắn kỷ niệm chương 60 năm trường Phan châu Trinh tôi chợt cảm thấy bồi hồi mà không hiểu vì sao ...Nơi Sơn ở những ngày trước đây luôn phủ đầy mưa và bão tuyết , cũng như Thuận , như Huy , như Cẩm ...như THD ...nhưng có lẽ cái lạnh của đất trời còn có thể chống chọi được nhờ máy điều hoà nhiệt độ ...còn cái lạnh trong hồn thì biết phải làm sao ! Câu trả lời tôi nghĩ chắc các bạn đã biết : Theo tôi ....đó chính là nhờ ở tình bằng hữu và ....tình yêu .
( chỗ này thì bác CTh . biết rõ ...đường đi lối về " vì bác ấy đã cùng với tôi chụp một loạt hình kỷ niệm tuổi già )
2.-- Chắc ông bạn tôi vừa mới từ xứ tuyết trở về , cảm thấy nhớ và thèm được nhìn biển xanh sóng vỗ vì thế ông bạn đã chọn địa điểm gặp bạn bè tại nhà hàng Sóng Xanh 2 đường NTT ...Mà không nhớ làm sao được khi người bạn này đã gắn bó với vùng đất và vùng biển ĐN hơn 50 năm qua ...Trước đây chúng tôi thường gọi chung chung cho vùng biển này là biển Thanh Bình để phân biệt với biển Mỹ Khê ở phía bên kia sông Hàn ... Không biết ông bạn tôi thì sao chứ tôi thì tôi đã từng chết hụt mấy lần ở vùng biển này khi còn ở độ tuổi mặc quần xà lỏn nên không dám nói đó là những kỷ niệm đẹp ...Lý do chính chỉ là vì đáy biển ở khu vực này có những hố ngầm chứ không bằng phẳng như biển Mỹ Khê ...Gần mười năm gần đây tôi không có thì giờ để "đi biển " như trước kia nên không rõ nó có thay đổi gì không , thỉnh thoảng chỉ đi ngang trên đường để cảm nhận những luồng gió mát mang vị mặn của biển ...Người ta nói rất nhiều về những đặc sản vùng biển nhưng theo tôi chính biển đã là một đặc sản rồi ...Đối với tôi biển luôn chứa đựng một vẻ đẹp huyền bí , biển vừa đáng yêu vừa đáng sợ ...Biển thật hiền hoà khi sóng yên gió lặng , màu xanh của biển có lúc thật quyến rũ , ngọt ngào , có lúc thật u trầm huyền hoặc nhưng cũng có lúc đầy uy lực với một sức mạnh huỷ diệt gớm ghê ...Rất tiếc tôi không có lòng dạ nào mà ngắm biển vào chiều nay bởi vì ông bạn Biền thay mặt cho " chủ xị " đã có một thông báo không rõ ràng ...Tôi đã phải lướt qua gần mấy chục nhà hàng quán nhậu nằm dọc trên đường mới tìm ra được ...vì thế khi tôi đến nơi thì đã có gần 10 bạn ngồi trên tầng gác của nhà hàng nhìn xuống đường , trong đó có Sơn . Sau khi phân ngôi chủ khách , tôi vừa ngồi xuống đã thấy Hà thúc Đào bò lên thang gác ...Hình như tấm ảnh được chèn ở đầu bài này do bác Ân nhờ cháu bé tiếp viên chụp hộ đã thay lời tuyên bố khai mạc của Sơn ...Tôi cũng không muốn dài giòng về diễn tiến của buổi gặp mặt vì đã có video clip của bạn Ân ghi lại . Tôi chỉ có thể nói lên vài cảm nghĩ của mình rằng đối với tôi cuộc gặp đã để lại nhiều ấn tượng đẹp ...Cơn mưa bất chợt sau đó cũng đã khiến cho không khí buổi tiệc vui này khác với những tiệc vui khác ...Chúng tôi vừa nâng ly chúc mừng nhau vừa nhìn mưa rơi trên tấm mái lợp bằng nhựa trong màu trắng sáng ...Nếu ở cuộc gặp trước tôi đã tình cờ gặp được Phạm Đoàn và Thiều Lư thì lần này tôi lại được gặp thêm Trần Thành và Dương công Bình ...Thì ra bao lâu nay chúng tôi đã thất lạc nhau trong dòng đời tất bật để rồi từ một chút duyên đã trở thành một chuỗi duyên giúp chúng tôi nhận ra nhau trong biển người xa lạ ...Khi nhìn Sơn đứng lên để Thứ gắn kỷ niệm chương 60 năm trường Phan châu Trinh tôi chợt cảm thấy bồi hồi mà không hiểu vì sao ...Nơi Sơn ở những ngày trước đây luôn phủ đầy mưa và bão tuyết , cũng như Thuận , như Huy , như Cẩm ...như THD ...nhưng có lẽ cái lạnh của đất trời còn có thể chống chọi được nhờ máy điều hoà nhiệt độ ...còn cái lạnh trong hồn thì biết phải làm sao ! Câu trả lời tôi nghĩ chắc các bạn đã biết : Theo tôi ....đó chính là nhờ ở tình bằng hữu và ....tình yêu .
Bạn viết rất dí dỏm! Ở ĐN phải không? Minhfcos anh bạn ở 70 Lê Đình Lý. Làm quen nào! Biết đâu chúng ta sẽ gặp nhau.
Trả lờiXóaĐúng là ở ĐN . Rất vui được làm quen với bạn . Nghe tên thì hình như bạn người gôc Huế phải không? Chúc bạn cuối tuần vui vẻ .
Trả lờiXóaHD đọc toàn bài và rất thích chi tiết về biển Thanh Bình vì nơi đó ngay nhà ông Nội của HD.
Trả lờiXóaTên Thanh Bình mà chẳng Thanh Bình tí nào vì ông Nội hay sợ chị em HD ra đó tắm rất nguy hiểm
Chiều từ 3h đến 5h là chị em trốn ra đó tắm(giờ đó ông bận không để ý đến) đến khi thấy cây roi mây của ông mới chạy về.
Bây giờ HD vẫn còn tưởng tượng ra màu nước biển và vị mặn hình như vẫn còn lưu luyến trên môi, anh ạ!
Như vậy thì có thể đoán được nhà ông nội HD thuộc khu vực OIK hoặc các đường Thanh Sơn , Thanh Thuỷ , Thanh Hải , Thanh Long gì đó phải không ? Bây giờ do sự phát triển của ngành du lịch nên có nhiều bãi tắm hơn trước đây ...Nổi bật nhất là khu vực đường Hoàng Sa kéo dài từ bãi T20 đến quận Sơn Trà gần đến chùa Linh Ứng ...Ngoài ra còn khu vực biển Bắc Mỹ An cũng rất đẹp .
Trả lờiXóaỞ Vũng Tàu tôi nhớ có bãi Trước , bãi Sau và tượng Phật rất lớn ...HD có hay đi biển VT không ?
Bac´viet´hay qua´! cam' döng va`hanh phuc´ngay`gap go~nhung~ nguoi`ban gia`, khoanh' khac´hiem´hoi nhu nay`thuong`de'lai cho nguoi`ta nu cuoi`an ui'va`thän ai´nhung~khi nho´lai,ky'niem do´nhu ngon lua'thap´cho ngon nen´chay´sang´tiep´va`chay´sang´mai~voi´thoi`gian ,cam on bai`viet´cua' bac´,chuc´ bac´ khoe' , vui , may man´va` hanh phuc´
Trả lờiXóaCám ơn bạn Bình minh 78 . Rất vui khi được bạn ghé thăm và chia sẻ . Ở tuổi chúng tôi có lẽ chỉ có những niềm vui nhẹ nhàng này mới là điều có thực và cần phải lưu giữ ...Vì thế tôi muốn ghi chép lại khi mình còn có thể bạn ạ . Chúc bạn một tuần mới an vui .
XóaCòn bao nhiêu lần chuyện trò , họp mặt vui vẻ như vậy. Nên mỗi lần thấy chú khoe bài gặp gỡ bạn bè, cháu cũng vui lây cùng niềm vui của chú. Nhất là những người bạn ở xa của chú, chắc họ còn vui hơn nữa chú hén!
Trả lờiXóaSài Gòn luôn có những buổi họp mặt blog, nhưng cháu chỉ có tham gia 1 lần vào dịp tất niên tết vừa rồi. Do công việc bận, mà cháu thì ngại đi ra ngoài nên cũng ít đi lắm.
Nhưng hổng hiểu sao kỳ này cháu hạ quyết tâm đi ra Đà Nẵng, cháu nhất định phải chụp được cái sạp báo của chú mà khoe với bạn bè cháu thui. hì hì
Chúc cô chú cả tuần buôn may bán đắt, khỏe mạnh thật nhiều , chú nhé!
Chú có cảm giác như đang nghe tiếng cười hồn nhiên của cháu ...Đọc lời còm của cháu mà tự dưng chú cũng nôn nao mong đến ngày cháu ghé quầy ...Không biết chú phải chọn câu gì để viết một cái pano đón cô cháu Sài gòn này đây...Hi hi ...
Xóa