Đáng lẽ phải cử hành " đại lễ sinh nhật vợ " vào đúng tối 25 như hồi xưa , nhưng bây giờ mấy đứa trẻ đã lớn , vào mấy tối 24 , 25 bọn chúng phải dung dăng dung dẻ với bạn bè , chỉ còn 2 vợ chồng già ...không lẻ cứ ngồi nhìn nhau , vỗ tay mà hát " hép pi bớt đây " ...vì thế tôi đành thuận theo đề nghị của lũ nhóc , chọn ngày hôm nay , cũng có vẻ là ngày lành tháng tốt để bày tỏ " lòng tri ân sâu xa " với bà xã , vốn là một chiến hữu đã từng sát cánh chiến đấu trên mặt trận " cơm áo gạo tiền " đánh lui giặc đói . Vợ tôi vốn rất " kính nể đồng tiền " nên đã gạt phắt đi ngay khi tôi vừa thông báo kế hoạch ...Bà ấy bảo : " Anh đừng bày vẽ làm gì cho tốn kém , mình còn biết bao nhiêu việc phải lo , hổm rày lại mưa gió liên tục ....Anh vừa mới chi một khoản không nhỏ hôm đám giỗ bà nội thứ bảy vừa rồi ...Em chỉ cần anh duy trì được mức sống bình thường như mọi ngày là tốt rồi ..."
Tôi áy náy :" Nói như em cũng phải , nhưng anh đã cân đối các khoản rồi , không hề chi đâu , vả lại mình chỉ tổ chức theo kiểu mini như mọi năm , kết hợp ăn lễ Noel thôi ..."
Nghe vậy vợ tôi không phản đối nữa nhưng lại đề nghị : " Hay là thôi , anh chỉ cần làm một bài thơ tặng em như sinh nhật năm 2011 cũng được . " Tôi giật mình : " Kiểu ra đề này đúng là một kiểu ra đề mở nhưng thú thật gần đây tôi vốn đang " tu tâm dưỡng tánh " nên hạn chế phát biểu ...bây giờ làm sao gọi được hồn thơ trở về đây ...Vả lại thói thường người ta làm thơ tình để tặng mây , tặng gió , tặng nàng thơ , tặng cô hàng cà phê , cô láng giềng thì dễ hay , chứ tặng vợ thì ....nên tôi trả lời : " Trời ơi ! Em tưởng làm thơ dễ lắm sao ...Em không thấy suốt mấy ngàn năm lịch sử ,nhà thơ thì hằng hà sa số nhưng thơ tặng vợ chỉ có mỗi một bài " Thương vợ " của cụ Tú Xương là được mọi người truyền tụng ...
Vợ tôi ngạc nhiên : " Ừ nhỉ , tại sao vậy anh ?
Tôi hơi suy nghĩ : " Có lẽ vì phần lớn người ta sợ bị chê là nịnh vợ , một phần khác nói như Nguyễn nhược Pháp khi phụ đề bài thơ Ngày xưa của ông " Tôi tin là rồi hai người lấy được nhau , bởi vì nếu không lấy được nhau thì chắc cô bé sẽ còn viết nhiều , nhiều nữa . Lấy nhau rồi là hết chuyện " ...
Vợ tôi có vẻ buồn :" Thật vậy sao ? Hễ lấy nhau rồi là hết chuyện hả anh ? "
Đúng là tôi bị tổ trác ...Khi khổng khi không lại đẩy câu chuyện vào chỗ bế tắc ...Không khéo sẽ có những cơn bão ngầm hợp xướng với những luồng không khí lạnh của cái " đêm đông lạnh lẽo " này . Tôi vội chống chế : " Không , không hẳn vậy ...chẳng qua khi lấy nhau rồi thì cả hai đã trở thành một vì vậy người ta phải chung sức chung lòng để lo toan những việc to tát hơn hoặc lo cho tương lai con cái chứ đâu còn lòng dạ nào mà lo làm thơ để tặng nhau ...Nhưng nói gì thì nói , muốn làm thơ cũng cần phải hội đủ nhiều yếu tố ...mà trong đó cảm xúc chân thành lại là yếu tố quan trọng nhất ...nếu không , nó chỉ là một trò chơi sắp chữ ...Vả lại bài thơ anh viết cho em năm 2011 cũng đã nói hết suy nghĩ của anh rồi ...Những năm tiếp theo vốn không có gì thay đổi trong tình cảm anh mà chỉ có những nỗ lực để bảo vệ cái hạnh phúc mà mình đã nhận ra được đó thôi ..."
-- Anh dẻo miệng thiệt ...Thôi ...vậy thì anh ngâm lại bài thơ đó cho em nghe đi !
Tôi đáp : " Cái loa của anh bữa nay rè hết cỡ rồi , chỉ có thể đọc chứ không ngâm được nữa .
--- Vậy thì đọc cũng được ...
Đó cũng chính là lý do khiến tôi phải hắng giọng để đọc lại bài thơ sau đây :
MỪNG SINH NHẬT BẠN ..........ĐỜI
Nụ cười em khi thổi tắt ngọn đèn ,
Trên chiếc bánh các con vừa tặng mẹ .
Anh đọc thấy một điều gì như thể .
Nét duyên đầu : thời tuổi trẻ chưa qua .
Em vẫn là em ... tình mãi không già
.Dù mái tóc chớm pha màu tuyết trắng .
Từng mơ ước rụng dần trong thinh lặng .
Hơn nửa đời cay đắng ...bước theo anh .
Sinh nhật em : là sinh nhật chuyện tình .
Cũng trùng với ngày Giáng sinh của Chúa .
Anh không biết phải nói gì thêm nữa .
Chỉ lặng nhìn ...vì sợ giấc mơ tan .
Nhớ vô cùng : " những buổi tối lang thang .
Con phố vắng , xa vang lời ca thánh .
Hai đứa bước trên lề đường giá lạnh .
Môi tìm môi ...lính quýnh nụ hôn đầu .
Chẳng bao giờ em tự hỏi vì sao ?
Mình khốn khó ? Vì sao mình vất vả ?
.Giá buốt ngày đông , oi nồng tháng hạ.
Vẫn nụ cười ...vì trót đã ...yêu anh ."
Chúc mừng em ...mừng sinh nhật chuyện tình .
Lời chúc muộn trở thành... lời duy nhất .
Hãy quên hết những nhọc nhằn , tủi nhục .
Để đón chào hạnh phúc giữa yêu thương .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét