Translate

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

VÀO FB GẶP BẠN CŨ ...NĐBN



FACEBOOK, 
Nụ Cười Thân Hữu,
mấy bữa trước nói chuyện với thi sĩ Luân Hoán
chỉ là tán dốc tầm phào
rồi bỗng dưng anh cù rủ chơi facebook,
tôi ậm ừ...
sáng hôm qua tôi gọi một người bạn thơ khác
là thi sĩ Lâm Hảo Dũng,
sau khi ba hoa chích chòe,
hai đứa cũng lại tào lao facebook....
tôi bèn quyết định đi vào cuộc chơi, 
tôi còn gọi thêm một người bạn thân khác
là kỷ sư Đỗ Văn Tùng,
hỏi trợ giúp về kỷ thuật,
và trang facebook của tôi thành hình
vừa click vô find friends
một danh sách hiện ra,
điều bất ngờ trong những tên tuổi này
là nhiều cố cựu,
trước tiên là Hoàng Dục,
anh là một trong những người bạn thân nhất của tôi thuở thiếu thời,
liền theo là Hoàng Lộc, Linh Phương, Võ Quê, Luân Hoán, Song Thao,
Nguyễn Văn Gia, Phạm Ngọc Lư, Nguyễn Miên Thảo, Từ Hoài Tấn...
Họ là những tác giả mà tôi đã từng thân & quen & biết & đọc một thời.
,
click click click
từng tên từng tên từng tên
với sự kỳ diệu của khoa học không gian liên mạng toàn cầu,
chúng tôi đã gặp nhau,
chung nối vòng tay.
xin chân thành cám ơn tất cả,
cũng như rất hân hoan đón chào những người bạn mới...
Nguyễn Đức Bạtngàn,
Dec 3, 2014

FACEBOOK,
ngày thứ ba,
trong một thời gian dài,
hầu như tôi ít liên lạc với bên ngoài,
chỉ chú tâm vào trách nhiệm đời thường
để hoàn thiện bổn phận làm chồng làm cha,
bây giờ đời sống riêng đã tương đối thong thả,
cho nên mới phóng tâm đi tìm lại những thân tình cũ,
và facebook...
xin tri ân quí bạn đã đến
cũng như đã nhận tôi là bằng hữu trong 3 ngày qua.
xin được bắt tay tất cả 
với 
lòng 
kính trọng.
hôm nay tôi chào các bạn bằng 2 bài thơ
sáng tác từ thời mà tác giả "chưa ráo mà đầu"
khờ khạo ngây ngô,
(chưa phổ phiến,còn nằm im trong mớ bản thảo đã bao nhiêu năm)
đó là thời tôi bắt đầu chơi với chữ nghĩa cho đến lúc tôi 20 tuổi,
(mà tôi còn có cách gọi khác thơ mộng hơn cho mình là "thời nhỏ dại")
tiếp theo đó là "thời thanh niên"
với tôi, mình chỉ có 2 thời để sống,
cho dù tuổi tôi là 20, 30, 40, 50, 60, 70,..
cho đến tận cùng hơi thớ,
thì đó vẫn là thời thanh niên của tôi
mà tôi
đã sống 
đang sông 
sẽ sống...
chúc tất cả hưởng một ngày vui:-))
------------------------
Thơ Nguyễn Đức Bạtngàn
HẠ
anh ngẩng mặt nhìn tháng ngày của hạ
nắng hanh vàng cùng phượng đỏ rơi đầy
vào ngày đó em xuôi về bên ấy
biết bao giờ em mới trở lại đây
anh mơ đến một thiên đường cỏ lạ
có nắng vàng để soi sáng mắt em
chuyện thần tiên với tóc dài của hạ
gió reo vui đùa rối tóc em mềm
nhưng tất cả chỉ toàn là tưởng tượng
vì làm sao cảnh thực biến thiên đường
anh ôm ấp những dáng gầy của phượng
với hạ buồn với chuyện cũ yêu đương
KIM DIỆP
bây giờ em đã úa vàng
bâng khuâng lá gọi sương ngàn hoang vu
bây giờ trời đã sang thu
còn anh đếm bước phiêu du miệt mài
bây giờ chốn cũ lạc loài
em nhìn lá rụng cho dài tóc mây
lá vàng vướng tóc thơ ngây
nhớ thương hồn ngợp phủ ngày đi hoang
em bây giờ đã úa vàng
cùng dòng sông đó ngỡ ngàng yêu thương
Nguyễn Đức Bạtngàn

Dec 4, 2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét