Translate

Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015

VÔ CÙNG .





Lan nở nụ thứ hai .
Rồi lan sẽ tàn phai .
Không một lời từ biệt 
Vòng tuần hoàn sinh diệt .
Quay mãi đến muôn đời 
Hoa chẳng nợ chi người .
Sao người trồng để hái ?
Lan chỉ mong được mãi .
Vô tư nở dưới trời .
Không vướng bụi cõi người .
Lắm ngoa ngôn loạn ngữ .......

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

TÁN NHẢM ĐẦU NĂM CON DÊ .

                                                                     

Trước khi bắt đầu phát biểu những cảm tưởng rất ngô nghê của mình để gọi là khai bút đầu năm , tôi xin có đôi lời phi lộ cùng chư vị bằng hữu nhằm mục đích minh định một điều rằng cái tựa đề bài viết này hoàn toàn không có liên quan gì đến tính tình , trình độ và năng lực chuyên môn của con vật được xem là cầm tinh cho năm mới này . Tôi chỉ muốn xác định một cột mốc thời gian để sau này lỡ tôi có chuyển hộ khẩu về miền cực lạc thì đám hậu nhân nhà tôi , nghĩa là vợ , con , cháu , chắt , chít ... của tôi biết rằng : vào ngày ấy tháng ấy năm ấy cụ ông Thông Trương đã nói , đã viết như vậy , như vậy ...Tôi không dám mơ tưởng đến chuyện lưu truyền hậu thế bởi vì mấy cái chuyện tán nhảm trên FB hay blog của tôi vốn chỉ là một trò chơi trong lúc " thương nhàn " ...đó không phải là triết thuyết hay kim chỉ nam chỉ bắc gì và cũng chẳng hàm chứa tư tưởng cao siêu gì để khiến người đọc phải suy gẫm . Tôi chỉ hy vọng rằng có thể tạo ra một cái nhếch mép để quên bớt đi  một chút ưu phiền cho vài bè bạn , anh em ...đang ở xa không kịp về quê ăn Tết năm nay .
Thành thực mà nói , tôi không biết có phải càng về già người ta càng trở nên trẻ con hay không nhưng ngay từ đầu tháng chạp năm con Ngựa vừa rồi tôi đã thấy lòng mình rạo rực ...Rạo rực không phải vì tôi ao ước có được một bộ quần áo mới như hồi còn bé , bởi vì ở thành phố này chuyện áo quần có gì to tát lắm đâu ...nếu muốn , tôi chỉ cần tạt vào bất cứ một cái " shop " nào trên đường Lê Duẩn hoắc đường nào cũng được , chắc chắn sẽ được chủ tiệm hoan hỉ đón tiếp vì tôi đã sớn sác lọt vào cái mê trận " siêu bão giá " hay còn gọi là chương trình " xả hàng không màng giá cả " của họ ..
Thế nhưng những nỗi rạo rực , băn khoăn , lăng xăng , bận rộn của tôi và của mọi người trong những ngày giáp Tết , rồi những ngày Tết cuối cùng rồi cũng nhanh chóng qua đi bởi vì : " ...lâu dần đời mình cũng qua ..."  
Hai ba ngày nay tôi đã trở lại với những " chuyện thường ngày ở huyện " tuy nhiên  cũng có chút an ủi là được phép đóng cửa quầy sớm hơn ngày thường mà không sợ bị bà xã càm ràm . Tôi chỉ tiếc  một điều là giá như cái Tết kéo dài đến hết mùa Xuân thì không chừng tôi sẽ được tăng thêm vài chục ký lô để bù đắp cho cái thời thanh niên luôn có trọng lượng dưới mức trung bình ...Điều này thì cũng dễ hiểu thôi vì mấy ngày Tết , ngoài việc móc hầu bao ra và đi khuân vác một số lương thực thực phẩm về nện vào tủ lạnh tôi được miễn hoàn toàn mọi công tác hậu cần ...Cánh phụ nữ vốn đã bị tôi tước đoạt quyền làm chủ gian bếp nay đã tận dụng cơ hội để thi thố tài năng vì thế tôi được phục vụ tận răng ...Mấy mẹ con thi nhau làm mứt gừng dẻo , kim chi , sữa chua ...rồi mời tôi chấm điểm ...không khí ấm áp khiến tôi nhớ đến những ngày còn bé ngồi canh nồi bánh tét mãi cho đến giao thừa ...và cả ..." Những mùa xuân hoang vu dài vô tận , Lờ lững sao trời vài ngọn vu vơ  ..." trong đời mình ...
Mấy chục năm đã qua đi , mỗi cái Tết có một màu sắc và hương vị riêng ...tuy rằng các sản phẩm dành cho Tết và phục vụ Tết thì không mấy thay đổi ...Hình như có ai đó đã ví von cuộc đời như một chuỗi xích mà mỗi năm đời là một móc xích ...những móc xích riêng biệt trong đó gồm cả những bi hài ...Chuỗi xích của đời tôi đã dài hơn sáu mươi móc ... sẽ còn bao nhiêu móc nữa để hoàn thành cái chu kỳ trần thế này ? Dường như không nên bận tâm nhiều về điều này mà hãy nhìn lại những gì mình đã nhận được , đã cho đi để tránh khỏi lặp lại những sai lầm đã phạm ...Có thể đó là điều duy nhất cần thiết cho cuộc đời mỗi người bởi vì con người chỉ trở nên tốt đẹp nếu biết thừa nhận những sai lầm của mình và thực sự muốn sửa đổi ...Gần hai mươi năm trước tôi đã mượn của một người bạn nhỏ mấy chỉ vàng để trả lương cho nhân công trước khi giải thể cơ sở sản xuất  nhỏ của mình ...Một sự hỗ trợ không điều kiện lại chính là điều kiện lớn nhất ...Tôi đã thực hiện được việc hoàn trả  vào những ngày cuối năm kèm với chút quà Tết ... điều mà cậu bạn nhỏ cũng không ngờ ...Phải chăng đó chính là nguyên nhân khiến tôi cảm thấy cái Tết năm nay có chút gì ý nghĩa mặc dù tôi không hề mua một cành hoa .....

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

CÀNH LAN NỞ MUỘN . ..( Mồng 6 Tết )

1.-- Cành lan nở nụ đầu ,
Hồ điệp chào năm mới .
Xin xuân đừng bước vội .
Hãy nhận chút tình hoa .


2.-- Người mê đạo , kẻ lụy đời ,
Hồn nhiên ...lan nở nụ cười an vui .
Trăm năm một kiếp con người ,
Hơi đâu lo chuyện đất trời ngàn năm ...

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

LỜI CHÚC SINH NHẬT


Giật mình ngoảnh lại ngày xưa ,
Thì ra người ấy đã vừa sáu mươi .
Có sao đâu ...cứ mỉm cười ,
Ngàn năm sông biển , núi đồi vẫn xanh .
Như trời với đất chung tình ,
Chúc người mà cũng chúc mình an vui .

KHÁCH MỒNG 5


Sáng mồng 5 vẫn còn Tết ...
Đầu năm câu chuyện giòn tan

Tiếng cười thay pháo nổ vang khắp nhà .
Bạn gần với cả bạn xa ,
Cùng nhau nâng cạn chén trà mừng Xuân
                                         — với Phan Bình Lộc Sơn và Nguyen Khac Phuoc.

Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

TỰ TRÊU ...

 
Ba tôi mừng năm mới .

 
   Sáng mồng bốn : ba mẹ con cùng bà nội nấu nướng chuẩn bị tiễn ông bà 



Ba tôi đã tám chín .
Má tôi mới tám lăm .
Mừng rằng còn khỏe cả .
Mong : đều hơn một trăm .

Tôi chắc gì được vậy 
Năm nay mới sáu tư .
Xương cốt kêu rổn rảng .
Tại ngày xưa quá hư .

Nào cà phê thuốc lá .
Lại tập tành làm thơ .
Trồng cây si khắp chốn .
Nên thành danh : " gã khờ " ... Hi hi ... 

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

ĐIỀU KHÔNG THỂ NÓI ...

Ngày mồng hai ở nhà .
Tiếp khách và đọc sách .
Nghe đồng hồ tí tách .
Từng giọt thời gian rơi .

Tuổi ta sáu tư rồi .
Trẻ trung gì nữa nhỉ ?
Sao trái tim vẫn vậy .
Cứ đập nhịp điên cuồng .

Nhìn chậu hoa ly hồng .
Đang nở dần từng cánh .
Nghe hồn mình đặc quánh .
Với nỗi nhớ không lời .

Về một thời xa xôi .
Và một điều khó hiểu ...

 



THƠ VUI 7

Tiểu dẫn : Ngày Tết lướt FB , vào trang một người bạn đọc bài thơ nói lên nỗi buồn của người xa quê hương và nhìn thấy bạn ấy chèn tấm hình dưới đây nên tôi ghi mấy câu còm ...không ngờ có mấy bạn like nên tôi copy qua đây để các bạn đọc cho vui .



Dê vàng một đám .
Nghí ngởn chưa tề .
Thương người xa xứ .
Tết ni không về .
Thôi thì đành vậy .
Kiếp người điên mê .
Đừng buồn tục lụy . 
                     Cứ cười ...hê hê ...                      

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

THƠ TỰ NHIÊN ...

                                                  


Có nhiều bạn hỏi tôi : " Tết này ông có làm bài thơ nào không ?
Tôi trả lời : " Không , mấy hôm nay mình lại mê đọc sách , bình thường không có thời gian nên tranh thủ mấy ngày nghỉ ngơi đọc thêm vài quyển ..." 
Nhưng hôm nay khi các con tôi nhìn thấy tôi đang dạy vợ tôi sử dụng máy tính , chúng bảo : " Năm đầu tiên tụi con thấy mẹ có vẻ thảnh thơi ..." 
Tôi nhủ thầm :" Vậy là mình cũng đã làm được bài thơ thứ nhất ..." 
Rồi tôi nghĩ đến má tôi : " Ngày hôm qua các con tôi về lo nấu nướng rước ông bà . má tôi rất vui , bà uống hết một lon bia ...sáng hôm nay chúng tôi về chúc Tết , mừng tuổi ba má tôi ...Tôi lặng lẽ ngồi nhìn cả nhà trò chuyện ...lòng thầm vui vì sức khỏe má tôi tốt hơn rất nhiều so với cùng thời điểm này năm ngoái ...
Gần 3 tháng tôi tập trung điều trị theo cách riêng của mình ...sau đó tiếp tục bổ sung những vi chất cần thiết theo hiểu biết của mình và dĩ nhiên cũng theo điều kiện hiện có của mình ...Không phải tôi không tin những thầy thuốc ...Nhưng thầy thuốc thì có hàng vạn bệnh nhân , còn tôi chỉ có một người mẹ ...Thầy thuốc làm sao hiểu rõ về căn bệnh của mẹ tôi bằng tôi ... Ba tôi bảo : " Má mi bữa ni có vẻ mập , khỏe và trắng ra ." 
Tôi lại tự nhủ thầm : " Nụ cười và sức khỏe của mẹ tôi chính là bài thơ thứ hai tôi đã viết ..." Xin gởi tặng bạn bè , đặc biệt là với những ai đang còn mẹ . "
Xin chúc các bạn một mùa xuân trọn vẹn và xin chúc ba mẹ của các bạn luôn vui khỏe , bình an .
Lời chúc này có lẽ là bài thơ thứ ba . Ba bài thơ cho ba ngày Tết , có lẽ cũng quá nhiều rồi , phải không các bạn ?

Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

TÁN NHẢM CUỐI NĂM CON NGỰA 2

                                                   
 


Như phần trước đã nói , từ lúc các nhà sản xuất điện thoại thi đua nhau trình làng các mẫu điện thoại thông minh thì tôi cũng bớt cái gánh nặng đi chụp hình , chụp ảnh hằng năm ...thế nhưng đối với mấy đứa con thì dễ rồi , ngặt một nỗi vẫn còn một nhân vật rất thích được chụp hình mà ít khi có cơ hội được chụp ...Đó chính là " người tình trăm năm " của tôi ...bà ấy tuy không " xắn váy quai cồng , thắt lưng bó que " như vợ cụ Tú Xương nhưng gần như 360/365 ngày trong một năm cứ phải thức dậy lúc tờ mờ sáng ra ngồi ở quầy mãi đến tối mịt mới về nhà ...để cùng với tôi kéo mấy cái rờ mọt phía sau về tới bến ...
Tôi vốn không thích chen lấn vào những chỗ đông người nhưng nghĩ lại mỗi năm chỉ có vài dịp nghỉ ngơi , nếu không tỏ ra ga lăng chút đỉnh thì cũng không đáng mặt mày râu vì thế sáng nay tôi đề nghị vợ tôi sửa soạn để tôi đưa đi dạo chợ hoa và đường hoa ...
Tôi nói : " Mỗi năm mới có một lần , thôi thì thiên hạ ngựa mình cũng ngựa , thiên hạ dê mình cũng dê một chút  để mai mốt em khỏi tiếc và khỏi trách cái ông này mê sách và máy tính còn hơn cả vợ ..." 
Hình như chỉ chờ có thế , vợ tôi vội vã trang điểm rồi cùng tôi lên đường ...
Những ngày giáp Tết năm nay trời thật đẹp , buổi sáng nắng nhẹ , thoáng chút hơi lạnh trong không khí , tôi cho xe chạy chầm chậm qua nhiều con đường , vừa đi vừa nhắc chuyện xưa ...Thấm thoát mà đã ba mươi năm kể từ ngày chúng tôi : " gặp nhau , quen nhau , yêu nhau rồi sống bên nhau ..." Có những cái Tết mà khi chúng tôi gom được chút tiền còm để đến chợ Hàn mua hoa thì chỉ còn những chiếc giỏ sắt chỏng chơ với vài cành hoa bươm bướm ...Mua vội vài cành rồi nhặt thêm vài cuống lá vương vãi bên hàng hoa trống không  mang về cắm vào mấy chiếc lọ sành tráng men xấu xí để tạo mùi Tết cho căn phòng nhỏ của chúng tôi ...
Vợ tôi bảo : " Bây giờ người ta trồng hoa nhiều ghê anh nhỉ ..." 
Tôi đáp : " Ừ , nhưng nghề trồng hoa cũng lắm công phu và vất vả lắm ...Lại còn phải tính toán cho đúng thời điểm chứ nếu không thì công cốc ...Nhiều người trồng hoa đào năm nay khóc ròng vì thời tiết nắng ấm làm cho hoa nở hết trước Tết ...Đó là chưa kể nhiều năm mất trắng vì mưa bão ...Trồng hoa đã khổ mà đến khi thu hoạch , tìm được một vị trí đắc địa để bày bán còn khổ hơn , vì thế nhiều người đã tận dụng các vỉa hè , nơi đông người qua lại để mong bán được hoa của mình ...Đằng sau những màu sắc rực rỡ đang được phô bày như em thấy là những lo âu muôn thuở ...
Em thấy không ? Tôi vừa nói vừa chỉ tay về phía một người đàn ông đen đúa đang ngồi trên xe đạp với một cành mai nhỏ , khi chúng tôi rẽ vào khu vực bán mai cảnh ở đường 2 tháng 9 ...Có những chậu mai thật đẹp , nhiều chậu đã nở rộ , chẳng còn búp nào , nhiều chậu thì hình thể được uốn tỉa rất cầu kỳ và rất nhiều nụ hàm tiếu ...Tôi tiếp : " những chậu này chắc nở đúng giao thừa hoặc chậm lắm là sáng mồng một và chắc chắn giá của nó không hề rẻ ...Anh đọc báo thấy có cây khế cảnh của một nghệ nhân ở Tây Ninh giá đến 5 tỷ và một cây mai khác có giá 2 tỷ ..."
" ...Thật vậy sao ? Có ai mua chưa anh ? Vợ tôi hỏi .
-- " Không rõ lắm , anh nhìn thấy hình ảnh trên mạng , thấy quả cũng đáng với công sức người ta bỏ ra để tỉa tót , chăm bón nó ...có người đã dành trọn cả đời để dâng tặng cuộc sống một tác phẩm nghệ thuật ...cũng thật xứng đáng ...nhưng bên cạnh đó anh vẫn không thể hiểu được thực ra thì cái giá trị thực của cuộc sống và con người nằm ở đâu ...Con người cứ lặn ngụp hoài trong những mâu thuẫn ...Đôi khi  vì một con chó bị đánh chết người ta sẵn sàng đập chết một con người , đôi khi vì những niềm tin khó hiểu , người ta ra tay tàn sát rất nhiều người  vô tội như vụ IS mới đây chẳng hạn ...Mà thôi , chỉ nói chuyện trước mắt , em thấy cành mai đang được người kia rao bán không ? 
Vợ tôi nhìn theo hướng tay tôi chỉ và buột miệng : " Hoa gì mà xấu quá , ai mà mua anh há ..." 
Tôi đồng ý : " Đúng vậy , nhưng em hãy nhìn bằng ánh mắt khác em sẽ thấy đó là cả một câu chuyện ...Ông ta không bán hoa nhưng đang bán niềm hy vọng của chính mình ...Có thể đó là một nông dân nghèo có một khu vườn nhỏ trồng đủ thứ cây ăn quả , các loại rau ...trong số các cây trong vườn ông ta trồng được một gốc mai ...có thể lúc đầu chỉ là trồng cho vui vì đặc tính chung của phần lớn người Việt mình là thích hoa ...Cây mai mỗi ngày một lớn ...vì thế trong dịp cuối năm ông cắt vài nhánh buộc vào chiếc xe đạp , đạp về thành phố với hy vọng sẽ kiếm được chút tiền để sắm sửa vài món hàng Tết ...Ông ta không phải là một nghệ nhân nên không hiểu rằng cành mai của ông ta chỉ giống như một bó củi ...nhưng điều khiến anh đồng cảm và thấy thương cho ông ta có lẽ là từ những tia sáng hy vọng lóe lên trong mắt ông ta mỗi lần có người đến gần ...Tiếc rằng chúng ta không có nhu cầu mua hoa trong Tết năm nay vì mấy con đã lo hết rồi chứ nếu không thì anh sẽ mua cho ông ta hoặc những người như ông ..."  ( còn tiếp )

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

ẢO HÓA ?


Sáng cà phê Bờ Hồ . 
Báo vào kỳ nghỉ Tết .
Ngồi nhìn đời cũng mệt .
Đành lấy sách ra xem .

Cố tìm chút êm đềm ,
Một thuở nào đã quá .
Ngờ đâu đọc Ảo hóa ,
Lại nghĩ ngợi nhiều thêm ..

Lưng trời một bóng chim .
Đang tìm về hướng núi ..
Dường như đôi cánh mõi .
Sau ngàn dặm giang hà ...

Như đời em , đời ta .
Cũng chỉ là mộng mị ...

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

TÁN NHẢM CUỐI NĂM CON NGỰA

                                                 
 
Huyết mai .


Hôm nay đã là ngày hai mươi lăm tháng chạp rồi ...Các cửa hàng cửa hiệu , chợ truyền thống , chợ hiện đại và cả những chợ hoa , chợ vỉa hè đang bước vào giai đoạn chạy nước rút ...vậy mà tôi vẫn còn ngồi đây gõ lốc cốc trên máy tính thì đúng là " không giống ai " ...Ngồi nhìn những tờ lịch năm cũ rơi dần xuống tôi bổng giật mình khi nhận ra rằng ngày mai còn là ngày Lễ tình nhân nữa chứ ...Tiếc một điều ngày hôm nay mới chỉ có báo Thanh niên thông báo ngày mai họ bắt đầu nghỉ Tết , các báo khác vẫn còn phát hành vì thế tôi không thể tận dụng cơ hội này để rủ rê bà xã tôi ăn ké ngày lễ của đấm trẻ được ...Nghe chúng nó bàn tán xôn xao về những món quà , những loại quà hàng hiệu , hàng dỏm dành cho ngày Valentine tôi bổng dưng ước ao mình trẻ lại  ba bốn mươi năm để hòa mình vào cái không khí " hồ hỡi , phấn khởi " của chúng ...Lại tiếc rằng chẳng có ông thần đèn nào xuất hiện kịp thời mà dẫu có đi nữa thì cũng chưa chắc ông ấy đã chịu nhận những điều ước điên khùng của tôi vì thế tôi đành phải trở thành ông thần đèn bất đắc dĩ để duyệt chi cho những nguyện vọng rất ư là chính đáng của lũ trẻ nhằm tiến hành những nghi lễ đón xuân một cách lành mạnh và tiết kiệm ...May mắn là tôi vốn biết lo xa nên trước đây đã gợi ý cho các thành viên trong gia đình mỗi người phải biết thành lập quỹ riêng để chi tiêu cho những nhu cầu cá nhân , tuyệt đối không được xâm phạm vào nguồn ngân sách chung do tôi trực tiếp quản lý và sử dụng ngoại trừ các trường hợp đặc biệt vì thế tôi cũng không đến nỗi phải ký quá nhiều chữ ký không cần thiết . 
Sau khi lên kế hoạch và thực hiện một số việc cho đúng " đạo làm con cháu , đạo làm chồng , đạo làm cha và nhất là đạo làm người " tôi cho rằng cũng nên giảm bớt áp lực cho chính mình bằng cách giảng giải cho tất cả nhân dân trong hộ tôi hiểu rằng , tết nhất thật ra chỉ là khoảng thời gian nghỉ ngơi để lấy sức trước khi lao vào một cuộc chiến đấu khác chứ không phải là cơ hội để chè chén .vì thế chẳng nên " vung tay quá trán " vào những thú vui phù phiếm .Điều khiến tôi hài lòng là mọi thành viên trong gia đình tôi đều tỏ ra biết điều nên hết nhiệm kỳ này đến nhiệm kỳ khác tôi vẫn luôn giữ được chức " gia trưởng " mà không sợ bị cạnh tranh bởi đối thủ nào khác ...Tôi không cần phải hát bài : " Tết này anh không thèm chơi đánh bài ..." mặc dù tôi chẳng xa lạ gì với những trò đổ bác ...Nói một cách khoa trương thì " thập bát ban cờ bạc tôi đều tinh thông " nhưng lại chẳng thích dỡ nhà người ta về để làm chuồng heo của mình ...và ngược lại càng không thích dỡ nhà mình để làm chuồng heo cho người ta ...Trước đây tôi có nghe một anh Tây nào đó bảo rằng : " Một người đàn ông đích thực thường thích cờ bạc và nguy hiểm bởi vậy họ thích đàn bà vì đàn bà là một môn cờ bạc nguy hiểm nhất ." Nếu định đề này được chứng minh rằng nó có giá trị như định đề Euclide thì tôi có thể yên trí rằng tôi đã lỡ dại chọn cái môn cờ bạc nguy hiểm nhất này rồi bằng chứng là sau bao nhiêu năm gắn bó với nó mỗi lần gặp bạn cũ tôi thường phải nói dóc rằng tôi vốn là dân gốc Bắc Âu ... Cũng có thể vì ngay từ nhỏ tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh " tan cửa nát nhà " của nhiều người có máu đỏ đen ...
Lúc bọn trẻ còn nhỏ tôi thường có thói quen chụp hình cho chúng và gia đình vào dịp Tết để theo dõi sự trưởng thành từng bước của chúng nhưng nay không cần nữa vì công nghệ tiến bộ , đứa nào cũng có điện thoại chụp hình và máy tính , chúng muốn chụp thứ gì thì chụp , tôi khỏi phải bận tâm . ( còn tiếp ) 

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

VÀI SINH HOẠT TRÊN FB CUỐI NĂM


Hoa lá mùa xuân ...?
Tối nay , sau khi vừa dùng điện thoại chụp tấm hình này và up lên FB cho vui , tôi đứng dậy dọn hàng ...Vừa hạ tấm cửa bên hông quầy , tôi bổng nghe tiếng thắng két rồi " rầm " một tiếng phía sau lưng tôi , dưới lòng đường . Tôi giật mình quay lại : " Hai chiếc xe máy đâm sầm vào nhau ngay góc quẹo vào đường VC , cách tôi chừng hai mét ...Nhìn hai người lái xe ngã sóng soài trên đất , phản ứng tự nhiên của tôi là lao ra , xem tình trạng của người bị nạn gần nhất ... Định đỡ ông ta dậy nhưng thấy ông ta có vẻ đau đớn ở cánh tay trái nhưng không có vẻ gì nghiêm trọng nên tôi bảo ông ta nằm yên một chút cho bớt đau , còn mình thì lo dựng xe ông ta lên , sau đó mới đỡ ông ta đứng dậy ...Nhiều người khác sau đó đã tụ lại , vài người phụ đỡ xe và cô gái phía bên kia lên ...Trong khi tôi lăng xăng giúp đỡ người bị nạn thì vợ tôi vừa trông hàng vừa nhìn về phía chúng tôi ...Kết quả cuối cùng là cả hai người chỉ sây sát nhẹ , bao hàng của người đàn ông rơi dưới đường cũng được kéo vào lề , nhưng chiếc " manh " xe RS đời mới của ông ta bị bể nát...Sau một lúc thương lượng với người thân của cô gái vừa mới đến , người thân của cô ấy đã đồng ý bồi thường mấy trăm ngàn cho ông ta ...Câu chuyện xem như kết thúc có hậu ...Tôi quay vào để tiếp tục công việc của mình ...
Điều buồn cười là đến lúc này tôi mới phát hiện ra rằng trong lúc tôi lăng xăng và vợ tôi cũng hơi mất cảnh giác ...hủ kẹo Alpenliebe mà chúng tôi thường kê trên tủ thuốc ở góc bên phải quầy , cạnh giá kê truyện tranh , gồm có 3 tầng đã bị ai đó nẫng mất tầng trên cùng ....Vợ tôi có vẻ bực mình nên tôi đành phải pha trò : " Thôi đừng buồn em ạ , của đi thay người ...vả lại mình mất kẹo thì có người được ăn kẹo ...Em không nhớ chuyện vua nước Sở mất cung mà anh đã kể em nghe rồi sao ...Chưa tới một trăm ngàn , cũng chẳng đáng là bao , đừng tốn thêm tiền mua thuốc hạ huyết áp nữa ....Hì hì ... 
Biểu tượng cảm xúc smile
Thích ·  · 

1.-- Cuối năm mừng gặp bạn hiền 

Cùng vầy một cuộc hàn huyên đậm đà
Không bia , nước lọc thay trà ,
Vẫn say như cả giang hà đang sôi .
Đời người còn mấy khi vui ,
Nhìn nhau lại nhớ đến thời học sinh
Mây trôi bèo dạt ...đã đành ,
Vẫn còn lưu luyến chút tình xa xưa .
— với Lê Quang Huy.
  • Thuan Phan Quang Hinh chup sao toi den the .
    3 giờ · Bỏ thích · 1
  • Thông Trương Có lẽ do bạn Biền run tay Thuận ạ ... Cám ơn bạn .
  • Thuan Phan Quang Ko fai run tay ma Hinh ko sang ,co le do ko chinh may o che do Auto flash ,nen khi thieu Anh sang thi Hinh no.....Toi .
    3 giờ · Bỏ thích · 1
  • An Ngoc Nguyen Không phải đâu thuấn ơi , vì hôm nay trời mù , nhà bạn thông hơi thấp, lại bị nhiều nhà vây kín nên ánh sáng hơi bị thiếu tí . Có thể do Biền ít chụp ảnh nên thao tác hơi nhè nhẹ cũng có .
    1 giờ · Bỏ thích · 1
  • An Ngoc Nguyen Có xưa thì nhớ đến nay ,
    Cả ngày mai nữa , nhớ hay đến tìm .
    1 giờ · Bỏ thích · 1
  • Thuan Phan Quang Ko phai vay dau An , du Troi co suong mu ,hay Toi thui ,thi o May anh ,hay Smartphone van co den flash loe len va...sang Hinh ma.DT cua Thuan "chop" luc thieu anhsang (hoac ban dem),ma van coi....duoc .
  • An Ngoc Nguyen Chỉ tiếc là máy phone của Thông không được như vậy .
  • Dù sao cũng chính lão rồi ,
    Không hề lẫn lộn mặt trời , mặt trăng .
    Tuy rằng mắt mũi hơi đen ,
    Nhưng vui vì cuộc hàn huyên đậm tình .
    Mình đâu phải thợ chụp hình ,
    Chỉ cần lưu lại sắc xanh ánh vàng .
    Vài đường dọc dọc ngang ngang ,
    Để khi nhớ bạn bên bàn nhỏ to .
    Nụ cười nở giữa môi khô ,
    Ánh nhìn vẫn sáng như .... " cô láng giềng " ...
    Cám ơn quý vị bạn hiền .... 
An Ngoc Nguyen Chỉ lo ông bạn tên Biền , 
Mấy khi lại được nhờ liền ra tay .
Ai ngờ có việc mới hay ,

Nhờ mình mà bạn hàn huyên ít nhiều .
2 phút · Bỏ thích · 1



2.-- Tân trang đón Tết ...con dê ,

Mong cho Thế giới ...đề huề ...văn minh .

Lại mong cho mọi ....Gia đình ,

Trẻ già trai gái ... an bình vui tươi ,

Mong cho cuối đất cùng trời ,
 
Ai ai cũng sống ra người trước sau ...



Biểu tượng cảm xúc smile