khúc Tống biệt hành đêm giã biệt,
người đàn, người hát - ta rưng rưng
tháng năm, chừng ấy bao năm tháng
đủ đẫm cho nhau - những lụy phiền,
bạn hỏi quê xa - thêm nổi trôi,
vì xuân dăm cốc rượu mềm môi
“thiếu chi - rượu lẻ” - đâu không có
ngặt nổi - không người đối ẩm thôi
trăng thiếu, trăng đầy - trên gác nhỏ
bao lần rượu nhạt - lẫn như sương
đốt nén nhang thiêng - vời cố thổ
mắt bỗng cay nhòe theo khói hương
ở đâu, thì cũng là như thế,
trời vẫn xanh - khi không có mây
vẫn không nói được - điều không thể,
vẫn lủi thủi đi, lủi thủi về...
đôi khi, giận lắm nhau bè bạn,
chỉ nhủ lòng thôi - chuyện thế thời,
ngày xưa - chí lớn như mây hạ
cũng nát dần theo - với cỏ cây
nguyệt xưa thệ hải soi giòng nước
nước vẫn trôi mà trăng đứng yên
khua chân bến gió, bờ sông lạ
ngầu đục trăm điều - một cõi riêng
ta về - sông cũ thay cầu mới
những nấm mồ hoang - hoa cỏ bay
trách ai, hay trách đời dâu bể
hay trách bờ kia, lở bến nầy
tết nhứt rượu xuân trước mặt đây
nâng ly tự chúc - rượu cau mày
ngất ngây đâu chỉ vì men ẩm
ta chợt say - vì, cơn nhớ say
lại hỏi nhau bao năm xứ lạ,
đời được nên - cơm, cháo - gì chưa?
nuôi thân năm tháng hoài quanh quẩn
tiếc chút - mộng xanh - chìm cõi xa
thôi trách nhau chi, người bạn trẻ
rượu chén cùng nâng xí xóa thôi,
thân ta - viễn xứ - thân mây nổi...
đêm cố quận buồn - đêm vẫn trôi,
ngoảnh trước, nhìn sau ngoài cố xứ
trời khắp mười phương - đâu cũng mây
một trận đông phong, đùa khách lử
lạnh thấu, tim gan lối ngựa thồ
bọn ta ngày đó - chưa phai tóc
nay tóc râu phờ phạc lách lau
ngày xưa - ngày đó - bao nhiêu mộng
nay đếm thời gian - vạn nẻo đau...
rồi mai, mai nữa - sau, sau nữa,
đời có ra sao thì cũng đành
riêng thơ ta viết cho bè bạn
gửi cội nguồn xưa - chiếc lá xanh
dẫu trăm suối nhỏ - trôi về biển
bỏ núi buồn hiu tự thuở nào
mãi gọi tên nhau - tên bằng hữu
một đời hiển lộng - chữ tâm giao
Cali2006