Translate

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

GẶP BẠN GIÀ 2

                                   

  


1.--- Dường như ông thần Vui vẻ và Hạnh Phúc có ý ganh tị với tôi hay sao ấy mà sáng nay mặc dù điện thoại vẫn bỏ trong túi quần ấy thế mà tôi lại hoàn toàn không hay biết gì về 2 cuộc gọi nhỡ ...một của Ân và một của lão N2 lúc mấy lão đang ngồi cà phê ở đường HVT ...Dĩ nhiên không phải tôi thèm cà phê đến mức đổ điên  mà chỉ vì qua thông báo của bác Ân tôi mới biết rằng lão N2 đã nói lời tạm biệt sau cái giờ vàng này ...Tôi cứ tưởng lão mới về mấy bữa , lần này lại có cả phu nhân thì chắc cũng còn ở lại dăm bữa nửa tháng nữa chứ ...Tiếc thật ...Tất nhiên tôi không trách lão vì " sống trên chốn giang hồ thân bất do kỷ " lão muốn là một chuyện , vợ lão muốn là chuyện thứ hai và cái muốn quan trọng nhất lại là cái muốn của nơi vợ chồng lão công tác ...Thời gian bên Tây họ chặt chẽ hơn bên ta ...Ở xứ ta thì nhiều khi ngồi quán cà phê từ sáng đến chiều cũng chỉ là chuyện bình thường ...chưa kể đến những quán game có khi khách đến chơi rồi ngủ lại sáng hôm sau dậy chơi tiếp cũng chẳng có vấn đề gì ...Chính nhờ vậy mà nhiều khi cái hiệu quả kinh tế được kê trên bảng tính bằng những trang giấy A4 dài lê thê nhưng thực chất cũng chẳng có là bao ...Mà thôi mấy cái chuyện kinh tế nói nhiều nghe đau đầu lắm , tôi mới vừa đau đầu vì chuyện giá xăng tăng thêm gần một nghìn rưỡi ngày hôm qua , bây giờ cần phải tỉnh táo để dự đoán mà " đi tắt đón đầu " những mặt hàng nào sẽ ăn theo giá xăng trong những ngày tới ...Không chừng có thể gỡ rối được hoặc ngăn chận  những khủng hoảng có thể xảy ra cho cái ngân sách èo uột của mình ...Có điều ngay cả cái chuyện có vẻ như là hệ trọng này cũng không phải là điều tôi định nói trong bài viết này ...đôi khi cứ đổ liều một chút lại hoá hay , cứ cho rằng trời mưa thì đất chịu , nước dâng thì bèo nổi ...việc quái gì mà lo cho nó mau già , mau ốm ...Mình đang vui thì cứ vui vì dù sao cũng đang còn là " tuần vui vẻ " mà ...Tập một của chuyện vui này là cuộc họp mặt lần thứ 17 cựu học sinh PCT6471 , kế đến là buổi tiệc nhỏ do N2 và ông bầu Đức Thứ lo liệu ...cả hai buổi đều được tổ chức tại nhà hàng Đông Dương của tân ca sỉ Trần văn Nghiêm lớp C ...Riêng tập 2 này do một nhà tài trợ khác tại một  nhà hàng khác ....Trước khi lượt thuật lại bữa tiệc vui lần 2 này tôi xin được nói thêm là trước đó 2 hôm tôi đã được diện kiến với nhân vật chính của phần này ...Chúng tôi đã ngồi tỉ tê tâm sự ở quán cà phê Trúc Hồ ... 



( chỗ này thì bác CTh . biết rõ ...đường đi lối về "  vì bác ấy đã cùng với tôi chụp một loạt hình kỷ niệm tuổi già ) 


               
2.-- Chắc ông bạn tôi vừa mới từ xứ tuyết trở về , cảm thấy nhớ và thèm được nhìn biển xanh sóng vỗ vì thế ông bạn đã chọn địa điểm gặp bạn bè tại nhà hàng Sóng Xanh 2 đường NTT ...Mà không nhớ làm sao được khi người bạn này đã gắn bó với vùng đất và vùng biển ĐN  hơn 50 năm qua ...Trước đây chúng tôi thường gọi chung chung cho vùng biển này là biển Thanh Bình để phân biệt với biển Mỹ Khê ở phía bên kia sông Hàn ... Không biết ông bạn tôi thì sao chứ tôi thì tôi đã từng chết hụt mấy lần ở vùng biển này khi còn ở độ tuổi mặc quần xà lỏn nên không dám nói đó là những kỷ niệm đẹp ...Lý do chính chỉ là vì đáy biển ở khu vực này có những hố ngầm chứ không bằng phẳng như biển Mỹ Khê ...Gần mười năm gần đây tôi không có thì giờ để "đi biển " như trước kia nên không rõ nó có thay đổi gì không , thỉnh thoảng chỉ đi ngang trên đường để cảm nhận những luồng gió mát mang vị mặn của biển ...Người ta nói rất nhiều về những đặc sản vùng biển nhưng theo tôi chính biển đã là một đặc sản rồi ...Đối với tôi biển luôn chứa đựng một vẻ đẹp huyền bí , biển vừa đáng yêu vừa đáng sợ ...Biển thật hiền hoà khi sóng yên gió lặng , màu xanh của biển có lúc thật quyến rũ , ngọt ngào , có lúc thật u trầm huyền hoặc nhưng cũng có lúc đầy uy lực với một sức mạnh huỷ diệt gớm ghê ...Rất tiếc tôi không có lòng dạ nào mà ngắm biển vào chiều nay bởi vì ông bạn Biền thay mặt cho " chủ xị " đã có một thông báo không rõ ràng ...Tôi đã phải lướt qua gần mấy chục nhà hàng quán nhậu nằm dọc trên đường mới tìm ra được ...vì thế khi tôi đến nơi thì đã có gần 10 bạn ngồi trên tầng gác của nhà hàng nhìn xuống đường , trong đó có Sơn . Sau khi phân ngôi chủ khách , tôi vừa ngồi xuống  đã thấy Hà thúc Đào bò lên thang gác ...Hình như tấm ảnh được chèn ở đầu bài này do bác Ân nhờ cháu bé tiếp viên chụp hộ đã thay lời tuyên bố khai mạc của Sơn ...Tôi cũng không muốn dài giòng về diễn tiến của buổi gặp mặt vì đã có video clip của bạn Ân ghi lại . Tôi chỉ có thể nói lên vài cảm nghĩ của mình rằng đối với tôi cuộc gặp đã để lại nhiều ấn tượng đẹp ...Cơn mưa bất chợt sau đó cũng đã khiến cho không khí buổi tiệc vui này khác với những tiệc vui   khác ...Chúng tôi vừa nâng ly chúc mừng nhau vừa nhìn mưa rơi trên tấm mái lợp bằng nhựa trong màu trắng sáng ...Nếu ở cuộc gặp trước tôi đã tình cờ gặp được Phạm Đoàn và Thiều Lư thì lần này tôi lại được gặp thêm Trần Thành và Dương công Bình ...Thì ra bao lâu nay chúng tôi đã thất lạc nhau trong dòng đời tất bật  để rồi từ một chút duyên đã trở thành một chuỗi duyên giúp chúng tôi nhận ra nhau trong biển người xa lạ ...Khi nhìn Sơn đứng lên để Thứ gắn kỷ niệm chương 60 năm trường Phan châu Trinh tôi chợt cảm thấy bồi hồi mà không hiểu vì sao ...Nơi Sơn ở những ngày trước đây luôn phủ đầy mưa và bão tuyết , cũng như Thuận , như Huy , như Cẩm ...như THD ...nhưng có lẽ cái lạnh của đất trời còn có thể chống chọi được nhờ máy điều hoà nhiệt độ ...còn cái lạnh trong hồn thì biết phải làm sao !  Câu trả lời tôi nghĩ chắc các bạn đã biết : Theo tôi ....đó chính là nhtình bằng hữu và ....tình yêu .






NHÌN VÀO CUỘC SỐNG

Sự thật đáng buồn

Thứ Bảy, 30/03/2013 13:05 |
(Thethaovanhoa.vn) - Nhìn vào Tủ sách tinh hoa tri thức thế giới của Quỹ văn hóa Phan Châu Trinh và Nhà xuất bản Tri thức, nhiều người vững tâm kỳ vọng vào một nền học thuật mới mẽ, một sự làm chủ tri thức thực sự của người Việt trong một tương lai gần.
Nhưng không hẳn thế. Bất cứ một ai, nếu có ước vọng về một nền văn hóa đọc vững chắc cho dân tộc cũng không tránh khỏi đau lòng khi nghe GS Chu Hảo nói về tình trạng ế ẩm của Tủ sách tinh hoa: "Mỗi một cuốn sách, dù là rất có giá trị, cũng không thể bán được trên 2.000 cuốn, trên 84 triệu dân...”
Khát vọng của Tủ sách tinh hoa là “chấn hưng dân trí”, nhưng với sự thật đau lòng này thì liệu đến bao giờ dân trí mới được chấn hưng.
Rất nhiều bậc phụ huynh đã an lòng khi con cái họ bước tới nhà sách thay cho việc đàn đúm hay lao vào những trò nghịch dại. Nhưng họ không biết con cái họ sẽ lựa chọn những cuốn sách nào trong một rừng sách ngút trời đó. Có thể nói, nếu chúng ta bước vào bất cứ một nhà sách nào thì lớp trẻ vẫn chiếm số lượng lớn những người ngồi vào dãy ghế ưu ái riêng cho người đọc.
Đừng vội mừng khi nhìn thấy những ánh mắt hồn nhiên đó đang dán vào những con chữ mà hãy nhìn vào bìa cuốn sách trên tay họ. Trên tay những mầm xanh ấy là những cuốn tiểu thuyết diễm tình của văn học Trung Quốc, những cuốn có nhan đề giật gân đánh vào tâm lý tò mò của giới trẻ mà vì lợi nhuận nên các nhà sách ồ ạt cho ra lò mà không nghĩ đến sự nguy hại của chúng.
Trong khi đó những cuốn như Tâm lý học đám đông của của Gustave Le Bon, Chính thể đại diện của John Stuart Mill, Những huyền thoại của  Roland Barthes, Vật lý và triết học của Werner Heisenberg, Sự hình thành tinh thần khoa học của Gaston Bachelard, Luận về biếu tặng của Marcel Mauss... vẫn nằm im lìm trên các giá sách mặc cho sự cô đơn của cả một thế giới kiến thức khổng lồ, sâu rộng, và những lý giải học thuật nghiêm xác, bổ ích bên trong chúng.
Gần đây, tôi có lần lượt giới thiệu Tủ sách tinh hoa trên một tạp chí văn nghệ nơi tôi đang công tác. Nhiều người, đặc biệt là giới văn nghệ sỹ đến tìm gặp tôi và bảo với tôi rằng không nên giới thiệu quá nhiều những cuốn sách xa lạ và khô khan như thế. Ngẫm lại, thật xót xa...
Chúng ta không được phép xem thường trí thông minh của giới trẻ hiện nay, nhưng họ cần được định hướng của những người đi trước. Tủ sách tinh hoa không phải cuốn nào cũng khó đọc đối với giới trẻ, mà vấn đề là sự tiếp cận và đưa ra một phương pháp, một tâm thế đọc có hiệu quả.         
 Hương Khê
Thể thao & Văn hóa

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

GẶP BẠN GIÀ 1... ( ở nhà hàng Đông Dương )


                                                                               
 


Tháng hai chưa hết mùa xuân ,
Tuần này qủa thật là tuần ăn chơi .
Chủ nhật họp mặt đông vui ,
Hôm nay ... N. lại điện mời liên hoan :
Nhớ xưa : từ thuở tan đàn ,
Mấy trăm lão ... học trường Phan ...với mình .
Nổi ,...chìm ,..trôi ,...dạt ,... linh đinh ,...
May sao ... còn một chút Tình chưa ...tiêu .
Phách chưa lạc , hồn chưa xiêu ,
Bốn hai năm ...cũng có nhiều lắm đâu .
Ngày xưa chưa có sợi râu ,
Bây giờ mốc thếch ... cả đầu lẫn ria .
Vậy mà  miệng vẫn tía lia ,
Nói văng nước bọt ...như bia sông Hàn .
Hát hò , cười nói oang oang ,
Giống như  họp chợ : nhà hàng Đông Dương .
" Bực thì cũng bực ... mà thương ,
Uống nước tinh khiết nhưng ... dường như ...say .
Trăm năm còn được bao ngày ?
Ngồi bên nhau , nắm bàn tay bạn bè .
Vòng đời như một bánh xe ,
Mai kia , mốt nọ ...kẻ về , người đi ...
Vài dòng ... lốc cốc cố ghi ,
Thế thôi ...chẳng biết lấy gì tặng nhau ....


                                                


Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

VỀ MÁI NHÀ XƯA ...





( Bài thơ kỷ niệm 40 năm ngày rời trường )

Bốn mươi năm lưu lạc mấy khung trời
V nằm lại trong tao nôi dĩ vãng .

An nhiên ngủ giữa thâm tình bè bạn 
Ta nghe ta ..rực sáng ...giấc thiên thần ...


Hoàng Dục đây rồi ...kia Thuận ... kìa Ngân 
Kiện ,Thứ ,Tư , Ân...mắt quầng ngấn lệ

Cùng quay lại tìm nhau thời tuổi trẻ  ,
Trót hư hao sau hưng phế ,thăng trầm



Kỷ niệm quay về ,không chỉ dư âm 
Mà là sóng ,sóng âm thầm giục giã 

Tình dâng mãi như thuỷ triều biển cả ,
Những cõi  hồn băng giá ... chợt bừng vui


Kể nhau nghe những năm tháng qua rồi  
Những luân lạc,nổi trôi và mất mát,

Kẻ ở lại , ánh mắt buồn vướng vất ,
Người ra đi ,quay quắt một phương về



Bốn mươi năm ... đời sống quá nhiêu khê
                            Khi trở lại còn e là mộng ảo.

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

HỌP MẶT CHSPCTĐN 6471 năm 2013


                                 


1.--Thật lòng mà nói thì từ khi bác Ân nhà ta phóng cho tôi cái tin nhắn : đến họp bàn việc tổ chức buổi họp mặt cựu học sinh PCT6471 năm nay , tôi vẫn cứ thấp thỏm trong lòng ...Không thấp thỏm làm sao được khi nhớ lại kỳ họp năm vừa rồi tại Thuỷ hoa viên chỉ có chừng trên dưới hai mươi bạn đã nể mặt ban tổ chức mà đến ngồi với một tâm trạng " Đi thì cũng dở ở không xong " Bàn ghế thì không nói rồi , vì dù có chân nhưng cũng chẳng có chiếc nào biết chạy chỉ có cái khoản đặt trước cho nhà hàng đã làm cho anh em lỡ khóc lỡ cười vì vừa tiếc công vừa tiếc của ...Tôi vốn không tham dự hết trọn buổi vì sau đó còn phải đi dự đám cưới con lão Khoa nhưng theo lời những anh em còn ngồi lại thì không thể ghi câu : " Buổi họp mặt đã thành công tốt đẹp trong bầu không khí vô cùng phấn khởi " vào biên bản nếu có ... Tôi tự nhủ : " Hay là do buổi họp mặt kỷ niệm bốn mươi năm ngày rời trường được tổ chức vào ngày 17 tháng 7 năm 2011 đã để lại nhiều ấn tượng và xúc cảm sâu đậm trong tôi nên khi nhìn vào buổi họp thường niên năm vừa rồi tôi đã có cái nhìn thiên lệch chăng ? " ...Cũng có thể như vậy ...nhưng nói gì thì nói , lo thì vẫn lo ...Chuyến tàu đời sắp về đến ga cuối rồi , còn được bao nhiêu lần họp mặt nữa đây ...Chỉ tính riêng năm vừa rồi cũng đã có mấy " em " bỏ cuộc chơi nửa chừng rồi ...Trong cái danh sách 278 em ( còn thiếu nhiều... nhất là các bạn nữ ) thì đã có khoảng cộng trừ 30 em được thêm vào phần ghi chú mấy chữ :( .....) Những " em " còn lại thì trong số mười em đã có hết năm sáu em mang trong lòng biết bao nhiêu tâm sự : huyết áp , tiểu đường , đau lưng , thấp khớp ...Nhiều em còn thích mang " guốc " hơn mang giày Em nào ngoài miệng cũng nói cứng nhưng chỉ nhìn mái tóc và làn da của các em là cũng đủ biết " trình độ sức khoẻ " tới đâu rồi ... Tất nhiên với thành tích : 4 cái xương sườn không còn tình trạng như lúc xuất xưởng sau một vụ tai nạn lãng xẹt tôi không thể tự xếp mình vào dạng " cựu học sinh cá biệt " như một số em khác chẳng hạn như em Ng...đang tràn đầy sức sống trong chương trình "Tiếng hát mãi xanh " mà em ấy đang dự tuyển ...Vái trời cho em ấy giật giải trong vòng chung kết sắp tới thì đội nhà chắc chắn được thơm lây  ...
 2.-- Rốt cuộc lại cái ngày chúng tôi vừa háo hức vừa thấp thỏm chờ đợi cũng đã đến ...Nói nhỏ với các bạn chứ suốt đêm hôm qua tôi đã không ngừng đọc đủ thứ " thần chú , thần thím " để cầu chư thần phò hộ độ trì cho buổi họp mặt được đông đủ dù cũng biết rằng : " đông thì vui , vui nhưng mà hao "... Điện thoại tôi đã réo liên tục từ sáng sớm , trong đó có những " em " gọi để " xin phép nghỉ học " và nhờ tôi đóng tiền ( học phí ) niên liễm ...Tôi vừa phải động viên các em đến lớp vừa phải khích tướng để các em nghĩ lại mà thương cho " cái thuở ban đầu lưu luyến ấy " vì thế khi tôi bắt đầu bước vào "sân trường " , xin lỗi tôi nhầm ...sân nhà hàng Đông Dương thì tôi vẫn còn trĩu nặng suy tư ...Thế nhưng mọi điều diễn ra khác hẳn ...Bởi vì kỳ họp mặt lần thứ 17 này khá đông anh em và có thể nói là Vui như Tết ...Đáng lẽ tôi phải có một bài viết chi tiết về buổi họp mặt lần này nhưng thời gian có phần eo hẹp nên tôi đành áp dụng chiêu " mượn hoa kính Phật " để các bạn kịp xem những thông tin nóng hôi hổi như bánh mì mới ra lò ...Mai mốt tôi xin được bổ sung sau ...Tôi chỉ có thể tóm tắt mấy chữ về buổi sinh hoạt họp mặt ngày 24 tháng 3 năm 2013 của CHSPCTĐN 6471 như sau :

Vui mừng còn gặp nhau đây ,
 Bốn hai năm được mấy ngày thảnh thơi ...
 Mừng nhau chỉ một nụ cười , 
Trong tim ẩn chứa vạn lời thân thương .
 Rằng : " Xưa từ dạo xa trường ,
 Mi , tau ...đều đã ...nghìn phương thăng trầm
 Nghĩ thầm suốt cuộc trăm năm , 
Gặp nhau ? chắc chỉ lúc nằm mơ thôi ... 
Ai hay ...tóc bạc da mồi , 
Cuối cùng ...cũng có dịp ngồi bên nhau .
 Siết tay ...miệng , mắt cùng chào ,
 Niềm vui hội ngộ tuôn trào thành sông .....







Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

CHÙM THƠ VUI 2

    •  
    •  Mấy hôm nay thấy các bạn vào thăm ...Thật lòng cám ơn các bạn ...Tiếc rằng nhà chật lại thiếu ghế , và cũng thiếu cả rượu trà tiếp đãi nên đành copy lại một số comment cũ vui vui để các bạn đọc chơi cho vui ...Chúc các bạn vui khoẻ .

    •          Cám ơn bạn đã tặng thơ ,
              Nhưng nhiều việc quá đến giờ chưa xong .
              Rồng cong nay rắn cũng cong ,
              Hát ca chẳng nổi sợ còng lưng thêm .
              Tiếc vì chân cứng đã mềm ,
              Lão lai tài tận ...nên thèm tuổi xuân .
              Ước gì có thể còn gân ,
              Như ngài Uy viễn tướng quân thuở nào .
              Vui vì đã ghé thăm nhau ,
              Thôi thì chúc bạn ngày nào cũng Xuân .
    •                                     Cao Thông 


    • phanvan910
    • Jun 6, 2012 7:35 AM
    Thì..." Thoắt sinh ra ta đà khóc chóe !
    Trần có vui sao chẳng ..cười khì ! " (NG C TRỨ)
    Xem gương Phật Chúa đó nì
    Học tập chút ít...để đi với đời
    Ngộ Không công trạng tuyệt vời
    Đường Tăng lẩm cẩm ...lắm lời nhiếc khan !
    Sự thật như rứa rõ ràng
    Răng người yêu ghét nhiều đàng ...biết ai !?

      • cao thông
      • Jun 6, 2012 9:25 AM
      Mới nhìn đã thấy bạn cười ,
      Chắc là vui lắm ... thấy đời đáng yêu .
      Xưa , nay vốn khác nhau nhiều ,
      Kẻ thương Thị Kính ,người yêu Thị Màu .
      Thiên Đường thì ở trên cao ,
      Chúng sinh ngụp lặn sông sâu Nại Hà .
      Trồng hoa thì mới nở hoa ,
      Trồng cây chỉ gỗ ...hoặc là trái cây ...Hì hì ...

  • Tiếc công tiếc của mẹ cha
    nuôi mình khôn lớn để mà làm chi?
    Trần gian đâu có vui gì?


      • cao
      • Jun 5, 2012 11:44 AM
      Làm chi cũng thế bạn ơi ,
      Chỉ cần làm một CON NGƯỜI mà thôi .
      " Trần gian chẳng có gì vui ?"
      Thì ta cứ việc cả cười cho vui .
      Biết bao hệ lụy trên đời ,
      Hãy vui vì được làm người văn minh ,
      Suy thấu lý , nghĩ đạt tình ,
      Sống : đừng dối trá , gian manh , gạt lường .
      Biển đời rộng khắp mười phương ,
      Kẻ nào ngang ngược ...ấy  phường du côn ...





      Xuân chưa đến sao gọi là xuân muộn 
      Bạn chưa già sao vội níu thanh xuân
       Rồng năm nay chúc bạn và gia quyến 
      Vạn điều lành an khang và thịnh vượng. 
      Chúc Mừng Năm Mới

      cao at 01/22/2012 08:24 pm
       
      Quê nhà đang đón Tết , 
      Nghe xứ người bão tuyết .
       Thương bạn bè phương xa .
       Muốn chia dùm  chút rét  
       Năm Mão đang chấm hết .
       Mong Rồng thay đổi tiết .
       Để khắp nơi cùng vui .
       Hát khúc ca mừng Tết .
      Lời chúc xuân thắm thiết .
       Như tình bạn bất diệt .
       Chúc Th. và gia đình . 
      Vui , khỏe , trẻ , đẹp... miết ...Ha ha .. 

      Xuân muộn đến nay gồm bảy tập
       Muộn mà như thế có khi hay
       Bạn ơi sướng khổ đời như mộng 
      Tình tang viết lách cứ phây phây.
       Năm rồng sắp đến thêm tuổi mới 
      Vẫn khỏe như vâm sống đủ đầy
       Ngày tháng bình yên lòng thanh thản
       Gia đình hạnh phúc với xuân này.  

      cao at 01/22/2012 11:16 am
       Bạn gieo vần " tập " thiệt ác quá . 
      Muốn họa sợ không đạt loại  " khá "
       Càng già lòng càng như trẻ con . 
      Vui mừng viết đôi lời cảm tạ . 
      Thêm một tuổi nữa cười hể hả . 
      Xương cốt vẫn thế cứng như đá . 
      Mong sao năm mới xuân con rồng . 
      Khỏe , trẻ cả bạn lẫn bà xã .

      1. Xuân về tiền chẳng gạo lu không
        Chắc phải sang nhà ké Bác Thông
        Ở đợ , ăn nhờ ba bữa tết
        Hỏi rằng gia chủ nhận lời không ?
        hiiiiiiii



          21:28 Ngày 02 tháng 2 năm 2013
        1. Thế thì vui quá ... tại sao không ?
        2. Đường tàu , đường bộ cũng đều thông .
          Hết gạo , nấu mì ăn ...cũng Tết .
          Chẳng tiền , có bạc cũng không " Không " ...Hi hi

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

ĐỌC BÁO CHO VUI ..." Bóng anh hùng ..."

Lâu nay tôi ít có thời gian đọc sách vì mãi lo chuyện " cơm áo gạo tiền " , lúc rảnh rỗi thì lại thích ngồi vọc máy tính hơn bởi thế nếu nói đến chuyện đọc thì tôi chỉ đọc báo và mấy cái blog của bạn bè ...Đối với tôi đó cũng là một cách nói chuyện ít tốn thì giờ và tiền bạc ...Có thể các bạn sẽ cho rằng cái lão này sao mà hà tiện thế nhưng biết làm sao được ...Nền kinh tế chung của đất nước cũng chưa lấy gì làm khả quan còn  kinh tế nhà thì : " hết cơn bỉ cực đến hồi khó khăn "...chỉ nội cái chuyện lo ăn , lo học cho con cái...cũng đkhiến tôi " xấc bấc xang bang " rồi ...cho nên tiết kiệm được đồng nào đỡ đồng ấy thôi ...Riêng cái chuyện đọc báo tôi cũng phải thừa nhận rằng dù tôi có mọc thêm nghìn con mắt thì cũng không thể đọc hết sách báo trên đời nên lâu lâu có dịp đọc được những chuyện thú vị tôi mới post lên để các bạn cùng xem cho đỡ buồn . Tôi chưa hề đọc truyện theo tiêu đề ghi bên dưới nên không có ý kiến hay bình luận nào ...Tôi chỉ dám than rằng : " Ối ! trời ơi ."

"Bóng anh hùng" khốn khổ bởi kiểu đọc quy chụp


NHÓM PHÓNG VIÊN VHVN | 20/03/2013 07:33 (GMT + 7)

TT - Dù đã đăng trên các báo trung ương và được in thành sách, nhưng khi truyện ngắn Bóng anh hùng được đăng lại trên báo Phú Yên đã bị một số người cho là tác phẩm độc hại, phản động, khiến ban biên tập


Ngày 19-3, ông Phạm Ngọc Phi - tổng biên tập báo Phú Yên - cho biết sau cuộc kiểm điểm (ngày 14-3), ông và ban biên tập đang chờ phán quyết của cấp trên về việc có bị kỷ luật hay không.
Độc hại, phản động?
Bóng anh hùng (*) - truyện ngắn của Doãn Dũng - là tự sự về người mẹ, về gia đình và hậu phương của một người lính ngã xuống trong cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc. Truyện đăng trên tuần báo Văn Nghệ (cơ quan Hội Nhà văn VN) số ra ngày 8-8-2009, đăng trên báo Ðại Biểu Nhân Dân (cơ quan ngôn luận của Văn phòng Quốc hội) số 55 ngày 24-2-2010 và sau đó được in trong tập truyện ngắn cùng tên của tác giả do Nhà xuất bản Thời Ðại ấn hành (tháng 10-2012). Truyện này được in lại trên báo Phú Yên cuối tháng 9 và 10-2012.
Ngay sau khi đăng trên báo Phú Yên, thường trực Tỉnh ủy Phú Yên nhận được nhiều ý kiến, đơn thư của các ông Vũ Văn Thoại - nguyên trưởng Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Phú Yên, Nguyễn Tường Thuật - nguyên chủ tịch UBND tỉnh Phú Yên và các cán bộ hưu trí, cựu chiến binh: Trần Hành Chính, Huỳnh Cửu, Nguyễn Tiến Lẫm... có chung quan điểm cho rằng truyện ngắn Bóng anh hùng là độc hại, phản động và cần phải xử lý những người cho đăng truyện này lên báo tỉnh. Ngoài ra, còn có một “Thư gửi tòa soạn báo Phú Yên - phòng bạn đọc và nữ nhà báo Lâm Vy” (người viết bài Doãn Dũng - nhiều người trong một trên báo Phú Yên) ký tên Mẹ Hòa Hiệp - Ðông Hòa, nội dung mỉa mai và mạt sát nhà báo Lâm Vy.
Ban biên tập báo phải giải trình, Ban tuyên giáo Tỉnh ủy phải giải thích rằng không có cơ sở để nói truyện ngắn Bóng anh hùng là phản động, song những người có đơn thư vẫn tiếp tục có ý kiến đề nghị thường trực Tỉnh ủy phải có kết luận về việc cho đăng truyện ngắn “phản động” này là sai trái và phải kỷ luật ban biên tập báo Phú Yên. Thường trực Tỉnh ủy yêu cầu báo Phú Yên tổ chức buổi đối thoại với những người phản ứng để giải tỏa dư luận.
Về tác giả Doãn Dũng, ông Vũ Văn Thoại chất vấn: “Doãn Dũng là một anh chàng tốt mã thích cưa gái đẹp có chồng. Sao người ta có chồng mà đi cưa (trong bài báo Doãn Dũng - nhiều người trong một có đoạn: “Nhân vật của anh (tức nhà văn Doãn Dũng - PV) cũng rất đa dạng: một anh chàng tốt mã thích cưa gái đẹp đã có chồng...”)? Anh cổ xúy cho chuyện phá hoại gia đình. Vậy mà Ban tuyên giáo không biết à?”.
Cuộc đối thoại được tổ chức tại phòng họp Tỉnh ủy ngày 19-1-2013 do báo Phú Yên chủ trì, có sự tham dự của lãnh đạo các cơ quan liên quan, các vị nguyên là lãnh đạo tỉnh, những người có đơn thư. Tại cuộc họp, ông Vũ Văn Thoại nhận định: “Một người không còn khả năng nhìn thấy ánh sáng nữa, nhưng khi con cháu họ đọc tác phẩm Bóng anh hùng thì không ai không thấy rằng đây là tác phẩm cực kỳ độc hại, cực kỳ phản động. Tui nói hồi xưa, chiến tranh, nếu đọc cái này thì đem cắt cổ”.
Ông Thoại yêu cầu: “Tôi đề nghị thường trực, thường vụ Tỉnh ủy phải họp, phải nghe chúng tôi và phải có kết luận đúng sai. Còn các anh lấy kết luận ở đâu tùy các anh. Hễ các anh nói đúng là được lòng công luận và tình hình sẽ yên ổn, còn nếu các anh nói sai thì công luận sẽ tiếp tục. Ðừng lấy ở đâu đó về áp tụi tui, áp không thấu đâu. Ðừng áp. Ông này ông kia mặc kệ. Ổng chức tước quyền hành kệ ổng, nhưng mà ổng nói tầm bậy, nói sai là không chấp nhận. Bởi vì sao? Giấy trắng mực đen con chữ không ai chối được. Chết “nhạt toẹt” (chữ trong truyện Bóng anh hùng - PV) là gì, không nguy hiểm à?”.
Không đến dự được buổi đối thoại này, nhưng ông Nguyễn Tường Thuật có gửi ý kiến tham gia cho rằng tổng biên tập báo Phú Yên nên có lời xin lỗi các mẹ VN anh hùng và gia đình liệt sĩ vì cái “bóng anh hùng” kỳ dị đã làm tổn thương họ và xử lý kỷ luật những người dưới quyền có liên quan. “Làm như vậy sẽ tốt và sự việc cũng được thu xếp ổn thỏa. Riêng cá nhân tôi, dù tuổi cao sức yếu vẫn sẵn sàng góp một tiếng nói vào câu chuyện này trên mọi phương diện... Tôi tin chắc những ai bảo vệ Bóng anh hùng đều không thể đứng vững” - ông Thuật quyết liệt.
Cũng ngay trong cuộc họp, có những quan điểm không đồng ý với những ý kiến trên. TS Nguyễn Thành Quang - nguyên bí thư Tỉnh ủy Phú Yên - cho rằng cốt truyện Bóng anh hùng cảm động, đọc xúc động. “Tôi có nghe báo này báo kia đăng không sao, nhưng báo Phú Yên đăng thì bị quở trách. Tôi không phán xét rằng chuyện đó đúng hay sai nhưng với tư cách là một độc giả, nhận thức, cảm nhận tác phẩm này, tôi thấy trong truyện người mẹ không tự xưng là anh hùng mà chính người đọc tôn vinh bà mẹ là một bà mẹ anh hùng chứ không có gì phỉ báng cả” - ông Quang nhận định.
Ông Huỳnh Như Ngân - phó giám đốc Sở Thông tin - truyền thông Phú Yên - nói rằng lúc đầu đọc truyện thấy ám ảnh khó chịu, nhưng càng đọc thì thấy tính nhân văn của tác phẩm. “Tính nhân văn ở chỗ mọi bà mẹ, mọi người cha, người anh có người thân hi sinh đều mong muốn cuối cùng người thân mình có mồ yên mả đẹp, nếu không tìm được là nỗi băn khoăn day dứt” - ông Ngân phân tích.
Không sai phạm về nội dung
Sau cuộc đối thoại, ngày 6-3-2013 Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Phú Yên có công văn truyền đạt thông báo kết luận của thường trực Tỉnh ủy xử lý việc duyệt, đăng các truyện ngắn, bài viết gây dư luận không tốt trên báo Phú Yên, trong đó có truyện ngắn Bóng anh hùng và giao Ban tuyên giáo chủ trì cuộc kiểm điểm. Tại cuộc kiểm điểm ngày 14-3, tổng biên tập báo Phú Yên đã nhận thiếu sót: “Ðây là một tác phẩm tốt, tuy nhiên khi đăng đã không lường được còn có những phản ứng trái chiều gay gắt của một số độc giả dẫn đến tạo dư luận không tốt”. Cuộc họp có 100% người bỏ phiếu không áp dụng hình thức kỷ luật ban biên tập và tổng biên tập.
Phúc đáp công văn ngày 6-3 của Tỉnh ủy Phú Yên về việc cho ý kiến truyện ngắn Bóng anh hùng, công văn của Ban Tuyên giáo trung ương do ông Nguyễn Thế Kỷ ký ngày 12-3 viết: “Sau khi nghe ý kiến trao đổi của các đơn vị liên quan (Vụ Văn hóa - văn nghệ, Vụ Báo chí - xuất bản, Hội đồng lý luận phê bình văn học nghệ thuật trung ương) và cơ quan chuyên môn (Hội Nhà văn VN), Ban Tuyên giáo trung ương có ý kiến như sau:
“Truyện ngắn này không có gì đặc biệt và sai phạm về nội dung và hình thức. Truyện đề cập đến tình yêu của người mẹ, tuy có phần khắc nghiệt nhưng ẩn giấu trong đó là tình yêu, là ý thức trách nhiệm của một công dân đối với Tổ quốc.
Một trong những đặc trưng của tác phẩm văn học là tính hư cấu. Khi đánh giá xem xét một tác phẩm văn học cần chú ý đến đặc trưng này. Vì thế khi đọc Bóng anh hùng, cần có thái độ khách quan đánh giá tác phẩm, đồng cảm với lao động sáng tạo của nhà văn, tránh sự suy diễn chủ đề, tư tưởng của tác phẩm, hoặc quy kết tác phẩm có nội dung độc hại, phản động. Ðề nghị Tỉnh ủy Phú Yên chỉ đạo, chủ động xử lý việc trên, ổn định tình hình tư tưởng trên địa bàn tỉnh liên quan đến truyện ngắn Bóng anh hùng”.
Trước đó, vụ trưởng Vụ Văn hóa - văn nghệ (Ban Tuyên giáo trung ương) cũng đã có công văn gửi Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Phú Yên nêu ý kiến: “Không nên quy kết tác giả có ẩn ý này khác”.
Dõi theo sự mệt mỏi của báo Phú Yên với truyện ngắn Bóng anh hùng, nhiều người cầm bút ngán ngẩm và lo ngại không biết bao giờ mới hết kiểu đọc văn thơ quy chụp như thế này, bởi đây không phải là chuyện lần đầu xảy ra ở Phú Yên.

Nhà văn Nguyễn Trí Huân - phó chủ tịch Hội Nhà văn VN, tổng biên tập báo Văn Nghệ, tờ báo đã đăng truyện ngắn Bóng anh hùng vào năm 2009 với cái tên Hồi quang - đã ký công văn số 391/CV-BVN ngày 22-12-2012, gửi các cơ quan ở tỉnh Phú Yên, trong đó cho biết: “Khi đăng tải trên báo Văn Nghệ, suốt ba năm qua chúng tôi không nhận được hồi âm nào phản ảnh tiêu cực về truyện ngắn kể trên.
Theo đánh giá của chúng tôi, truyện ngắn Bóng anh hùng hay Hồi quang là một truyện ngắn có chất lượng. Tác giả đã cố gắng thoát khỏi cách viết khuôn sáo quen thuộc để đề cập, ca ngợi phẩm chất của một người mẹ yêu con, thương con, nhưng cao hơn cả là tình yêu Tổ quốc, trách nhiệm đối với Tổ quốc. Và tình yêu có vẻ khắc nghiệt của người mẹ đã đánh thức ý thức của người con, hóa giải dần những hiểu lầm của người con đối với mẹ. Một truyện ngắn cảm động, mới mẻ khi đề cập đến chiến tranh cũng như văn học viết về chiến tranh. Chúng tôi hết sức ngạc nhiên khi một số cán bộ hưu trí, cựu chiến binh có cách đánh giá nặng nề, không thỏa đáng về truyện ngắn này”.
_______________
(*) Bạn đọc có thể đọc truyện ngắn này trên tuoitre.vn.

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

LAN MAN ...

     
                                                                

Sáng nay mới vừa rời khỏi quầy chạy về nhà đã nghe  Phanvan gọi ...Gần đây thấy lão có vẻ " an cư lạc nghiệp "  trong cái nhà mới xây ở miếng đất  blogspot màu mỡ này , đèn đuốc lúc nào cũng sáng rỡ , khách khứa ra vào nườm nượp ...nên mình cũng không muốn quấy rầy lão ...Thủ pháp đăng bài , chèn ảnh , bình luận của lão ngày càng nhuần nhuyễn thấy rõ ...Thật là một lão đệ tử vừa có Tâm vừa có Tầm  ...Thế mới chả bõ công  tu luyện ... Cách đây chừng hơn một năm chính mình cũng lóng nga lóng ngóng chỉ nôi cái chuyện viết bài trên notepad cũng phải nhờ lão N2 chỉ tới chỉ lui ...đúng là " Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi ..." Cái khó nhất là người ta có chịu nhìn thấy những khiếm khuyết của mình để mà học hỏi , bồi bổ thêm hay không ? Còn nhớ có lần lão nói : " Sống tới từng tuổi này mà không biết xài máy tính thì thật là phí cả cuộc đời ...Máy tính chẳng khác gì phép thuật , thiên biến vạn hoá ..." Kể ra thì điều lão nói không có gì để bàn cãi nữa ...đáng lẽ lão phải nói thêm rằng đã gần tới kỳ diện kiến Ngọc Hoàng  rồi mà chưa biết sử dụng máy tính thì đến khi lên trển , ban quản lý nhân sự Thiên Cung biết bố trí vào phòng ban nào ...thà rằng lo trước vẫn hơn ...Ngay đến dưới địa phủ mà người ta đã xài Iphone 4 , Iphone 5 rồi huống hồ ...
Mới nghĩ tới đó thì đã thấy Phanvan xuất hiện ngoài cửa ...Mình định dẫn lão qua Ami ngồi nhưng lão chọn địa điểm TKX ...Đành chìu ý bạn già cho lão vui vì xét cho cùng cũng chỉ là một chỗ ngồi để mà " tào lao chi sự " thôi ...Câu chuyện lan man từ thế giới ảo sang thế giới thực , thỉnh thoảng được tô điểm bằng những mẩu chuyện têu tếu đã khiến cho cả hai tiêu tốn thêm hơn 1 tiếng đồng hồ trong cái quỹ thời gian 30 năm còn lại của cuộc đời ...Cuối cùng mình sực nhớ ra rằng còn cái trọng trách đối với" thê noa " nên bảo lão đánh xe đưa mình sang chỗ bạn Ân để nhận số giấy mời họp mặt rồi về .
Trong khi Phanvan tìm chỗ " đậu xe " thì mình đã bước vào tiền sảnh nhà Ân ...Ân đang loay hoay với  một mớ giấy mời và một số mẩu cập nhật thông tin cá nhân ...Mình nghĩ thầm : " Quả thật chính nhờ sự cần mẫn của Ân mà Ban liên lạc CHS còn duy trì được buổi họp mặt truyền thống này .... Hôm qua , trong lúc ngồi họp ở Forever mình đọc lướt danh sách cập nhật mà bạn Ân mới đưa , mình đã thoáng buồn khi nhận ra rằng trong số hơn hai trăm cái tên được ghi trong đó thì đã có khoảng một phần mười đã vĩnh viễn vắng mặt  mà không cần thông báo lý do ...Số còn lại thì thực sự cũng chẳng được bao nhiêu người tham gia ...Tất nhiên chẳng thể trách ai được vì có nhiều bạn hiện không ở ĐN , nhiều bạn vì một số lý do nào đó không đến được ...nhất là các bạn nữ ...


                                          

Bốn mươi hai năm ...bốn mươi hai thế hệ học sinh khác đã điền vào những chỗ ngồi bỏ trống trong lớp học ngày xưa vì thế khoảng cách cũng ngày một nới rộng thêm ...Chả trách trước đây Trần Anh Sơn có lần ghé về thăm trường cũ , đứng ngơ ngẩn trước cổng trường rồi ngậm ngùi quay đi vì chẳng hề gặp một ai quen ...

 " Ngôi trường cũ trong gió chiều chớm lạnh ,
Vẫn một mình kiêu hãnh đếm thời gian .
Màu phượng tươi hay máu của son vàng .
Đang đổ giọt xuống từng trang ký ức ....


Chân hoang lạc trót sa dòng xuôi ngược ,
ớc trong mơ nên nhịp bước sai dần .
Buổi quay về ...đời đã cạn thanh xuân .
Thếm gặp quá những tình thân thuấy .....   "

                                          
 
Tâm trạng ấy , tình cảnh ấy đã nhờ có những buổi họp mặt hằng năm này giải toả phần nào ...Giờ đây những kẻ quay về còn có một chút gì đó để hướng vọng , một chút gì đó để nâng niu dù rằng không biết nó sẽ còn tồn tại bao lâu nữa ...Một vài tiếng đồng hồ gặp lại những mái tóc bạc , những gò má nhăn nheo , những nụ cười mệt mõi vì gánh nặng tuổi tác  để cùng nhau khai quật vùng trời , vùng đất của kỷ niệm đã  chìm sâu trong thác lũ cuộc đời có lẽ cũng chẳng phải là những phút giây thừa thãi phí hoài ...Đột nhiên mình cảm thấy thương quí cái lão Ân già này thêm chút nữa .



                                                                    

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

MỪNG NGÀY HẠNH PHÚC THẾ GIỚI

                                
                  



Đã bước sang thiên niên kỷ thứ 3 rồi ấy thế mà loài người vẫn cứ chưa tìm được tiếng nói chung ...vì thế cứ ở chỗ này ăn mừng thắng lợi thì chỗ kia đau đầu vì thất bại ...Không biết toà lâu đài Thiên Đàng hay Niết Bàn cần phải xây bằng bao nhiêu gạch đá , xi măng mà sao phải tốn nhiều máu xương  và mồ hôi nước mắt của con người đến thế  ...Loài người lúc nào cũng tự cho là mình đứng trên muôn vật : " Nhân linh ư vạn vật " thế nhưng cách hành xử giữa con người với con người với nhau xem ra chẳng " linh " chút nào cả ...Cứ thử xem các loài sinh vật khác chúng ta mới thấy chẳng có con nào biết cách tàn sát đồng loại như con người ...Chỉ tính riêng trong thế kỷ 20 vì thời điểm này là gần chúng ta nhất cũng đã thấy con số người chết vì các cuộc chiến tranh thật khổng lồ ...Nghĩ cũng vô lý là vì khi sinh ra thì người nào cũng giống nhau ở chỗ chưa biết mặc quần , răng cỏ chưa có , chân tay co quắp  ...đôi khi tè cả vào mặt  những người  ẵm bồng chúng ấy vậy mà chỉ thoắt cái đã trở thành ông này , bà nọ , lão kia ...Kẻ thì yếu như sên , kẻ lại khoẻ như voi , người thì hiền như cục đất , người lại dữ dằn ác độc như mãnh thú , độc xà ...Nhưng cũng chưa vô lý bằng chuyện  thời nào cũng có những gã khùng lại có khả năng lôi kéo cả đám khùng đi làm chuyện bậy bạ , cướp của giết người , đâm heo thuốc chó ...tạo ra muôn vàn hệ luỵ cho thế giới loài người ...
Hơn hai ngàn năm đã trôi qua , ấy là chỉ mới kể từ khi bắt đầu kỷ nguyên Thiên Chúa chứ nếu kể cả khoảng thời gian trước đó thì không biết là bao nhiêu năm cho chính xác nữa ...Thôi thì cứ tạm chấp nhận con số kể từ đó cho nó dễ tính bởi vì mỗi chúng ta giỏi lắm thì cũng chỉ có mặt trên bề mặt địa cầu này tối đa là một phần hai mươi con số ấy thôi ...Và may mắn thay , trong cái lần hiện diện duy nhất trên cõi đời này chúng ta lại có cái cơ hội được trải qua một ngày mà Liên hiệp Quốc chọn làm ngày Hạnh phúc thế giới : Ngày 20 tháng 03 năm 2013 sẽ là ngày Hạnh phúc thế giới lần đầu tiên bởi vì theo tôi biết nó chỉ mới được LHQ đồng ý từ ngày 28 tháng 06 năm 2012 ...Tôi không biết rằng ngày ấy có thật sự là ngày Hạnh phúc của toàn thế giới hay không nhưng cũng rất mừng  và nghĩ rằng đó sẽ là ngày đáng nói nhất của loài người bởi vì mọi nỗ lực của loài người vốn chỉ để hướng tới hạnh phúc ...Mọi triết thuyết , mọi phát minh , mọi sản phẩm từ nông lâm thuỷ hải sản , thực phấm cho đến công nghệ và cả đến mọi cuộc chiến tranh ...đều nhân danh hạnh phúc nhân loại vì thế chẳng nên vì sự khác biệt về cách nghĩ mà làm cho bữa tiệc hạnh phúc của trần thế này mất vui ...Tôi có một đề nghị nho nhỏ hay là nhân dịp này  tất cả mọi nước , mọi nhà , mọi người ...nên giải trừ quân bị , giải tán kiến thức vì chỉ có giải trừ được kiến thức thì mọi người mới khỏi có những bất đồng để trở thành đứa trẻ thơ trong mắt người kia và trong mắt Đấng sáng tạo ... Biết đâu nhờ thế chúng ta sẽ có được một ngày Hạnh phúc thực sự trên thế giới này ...Tất nhiên đề nghị là quyền của tôi còn chấp thuận và phê duyệt hay không đó là quyền của quí vị ...Riêng tôi thì xin nhiệt liệt hoan nghênh ngày Hạnh phúc thế giới 20 tháng 3 năm 2013 ...Mong rằng mọi sinh linh trong cõi ta bà này đều được hưởng 24 giờ hạnh phúc trọn vẹn để quên đi hàng trăm , hàng ngàn , hàng chục ngàn giđau khổ ...Ha ha ..

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

HÀ BÁ LẤY VỢ .

             

1.--Nhận được tin nhắn của bác Ân là sáng nay sẽ gặp nhau tại quán Forever để bàn về việc tổ chức họp mặt thường niên của khối CHSPCTĐN 6471 vào lúc 09 giờ tôi cảm thấy có điều không ổn bởi vì  nó trùng vào lịch trực cơ quan hàng tuần của tôi ...  Chuyện gì thì có thể du di được chứ cái công tác trực quầy mỗi tuần có một lần thì không thể bỏ được , lại nữa trước đây gần một tháng tôi đã báo cáo rành mạch với " vị phụ nữ " nhà tôi rằng : " Trong tháng 3 này anh bị cấn 2 cái chủ nhật , không trực được đó là ngày 24 tháng 3 họp mặt cựu học sinh và ngày 31 tháng 3 làm lễ cải táng bà nội về quê ...Em liệu mà thu xếp ..." Vợ tôi bảo : " Được thôi , anh không cần phải bận tâm ...Em tự thu xếp được ." Câu trả lời ấy xem như một chữ ký cho cái đơn xin phép của tôi khiến cho tôi hí ha hí hửng ...Vì thế bây giờ nếu đột nhiên xin nghỉ đột xuất như thế này thì đúng là thiếu khí chất của một đại trượng phu ...Đó là chưa kể chủ nhật cuối tháng lại trùng vào ngày lễ Phục sinh năm nay ...Thói thường người ta thích kẻ khác hy sinh cho mình chứ ít người nghĩ tới chuyện hy sinh cho người khác bởi vậy đôi khi cái sự hy sinh trở thành một từ ngữ sáo rỗng nhất là trong cái thời buổi vàng thau lẫn lộn của cái cơ chế thị trường này ...khi mọi thứ đều được đặt lên bàn cân và máy tính để mà cân đo đong đếm ... Tôi vốn không muốn lạm dụng lòng tốt của bà ấy để mà đặt yêu sách này nọ dù biết rằng trong số một nghìn rưỡi cái chủ nhật còn lại mình đã tiêu hết năm mươi mấy cái trong năm vừa rồi ...vì thế phương án tối ưu vẫn là " đàm phán " trên tinh thần " tôn trọng và hiểu biết " lẫn nhau ..." Em ơi ! cái bác Ân này thật là ... "
 Vợ tôi ngạc nhiên : " Gì vậy anh ? " Tôi làm ra vẻ như đang khó xử vì không biết " bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn " rồi cuối cùng cũng giả bộ : " Không được , thôi kệ mấy lão , mấy lão họp xong rồi thông báo cho mình cũng được ...Cái chính là buổi họp mặt tuần tới chứ chuyện họp bàn này thì " không mợ chợ cũng đông " em nhỉ ? " Vợ tôi hỏi tiếp : " Họp bàn cái gì ? " Tôi đáp : " Thì bàn việc tổ chức buổi họp mặt tuần tới đó .." Giọng của tôi hình như có chút gợi ý khiến vợ tôi nhận ra ngay ...: " Mấy giờ họp ? " Tôi làm ra vẻ như đang bị ép uổng : " Chín giờ ...nhưng chắc mấy bạn ấy sử dụng giờ cao su thì cũng phải chín giờ rưỡi mới bắt đầu ...Em xem có thể về sớm một chút được không ? " Quả nhiên " cá đã cắn câu " ...Vợ tôi suy nghĩ : " Chín giờ rưỡi hả ? ...Ờ thôi được ... để đó em tính ..." .


                    Bê dâng cúng “thần xà” được trang trí rực rỡ.  


                  

 2..-- Trong khi tôi đang bàng hoàng vì mới vừa đọc  bài báo " vợ một bí thư xã ở Bà Rịa Vũng Tàu giết người ,chặt xác rồi đốt , xong đem chôn để phi tang  và còn  tò mò đọc tiếp bài báo về " Thần xà ở miếu Vạn Phúc " ...Những sự việc tôi không nghĩ rằng nó có thể xảy ra ở cái thời đại văn minh tiến bộ này vậy mà cứ càng ngày nó diễn ra càng nhiều khiến dù không muốn mà vẫn cứ phải nghe , phải biết ...Tôi băn khoăn tự hỏi : " Điều gì đã khiến cho một người đàn bà trở nên ác độc như vậy ? Bà ta muốn xù món nợ hai trăm triệu và cũng muốn  bảo vệ cái " địa vị " của vợ chồng mụ ...Thế nhưng ...đó mới chỉ là một trong hàng trăm , hàng ngàn vụ án đã , đang xảy ra hàng ngày trên cõi đời này ...Tôi cần phải quên đi sau khi đọc để khỏi phải thở dài ...Phải trở nên vô cảm để khỏi tự mình đầu độc những niềm vui nhỏ nhoi mà mình đã phải gian nan lắm mới gầy dựng được ...Nhưng còn vụ " Thần xà " ? Con người đã học được gì từ cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật , đã học được gì trong việc bấm nút các loại phương tiện hiện đại như ti vi , tủ lạnh , máy giặt , máy tình ...những công tắc bóng đèn đủ loại ...và cả đến tên lửa nữa ...Cũng còn may là " thần xà " chưa đòi hiến tế những đồng nam đồng nữ , chưa đòi lấy vợ , lấy chồng ...chứ nếu không thì chắc đã có thêm không biết bao nhiêu nạn nhân cho những trò đùa quái ác của thần linh !? Tôi còn nhớ câu chuyện được đọc từ lúc nhỏ ...Ở cái xứ sở quê hương của các loại hàng mã , vàng bạc giấy tiền ấy mà từ thế kỷ thứ 5 trước công nguyên cũng đã có người như Tây môn Báo dám đứng ra dẹp yên cái nạn Hà Bá lấy vợ vậy mà cho đến bây giờ đã là thế kỷ 21 rồi con người vẫn còn chen lấn nhau để cúi đầu , phủ phục trước một khối đá vô tri , một gốc cây , một con rắn chưa hề nhìn thấy ...Tôi không hiểu nổi . ..Người ta đang thờ lạy chính đồng tiền vì cho rằng  sự thờ lạy ấy sẽ đem lại lợi lộc ...

 Vợ tôi khẽ đập tay vào lưng tôi và cười : " Cô ấy mới điện cho anh bảo sao chưa thấy anh tới phải không ? " Tôi giật mình : " Đâu có ... anh nghĩ em không về kịp nên đọc báo cho qua thì giờ ..."
-- " Thôi đi đi kẻo mấy anh ấy đợi ...À đưa " cạt " điện thoại cho em ..." ( còn nữa )



Bài đọc thêm : Chuyện Tây môn Báo .

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

TRUYỆN NGẮN HAY .

Những ngày gần đây khá bận rộn nên không viết gì , thành thật xin lỗi các bạn đã ghé thăm . Trong khi chờ đợi xin giới thiệu đến các bạn một truyện ngắn của Guy de Maupassant một nhà văn Pháp nổi tiếng thế kỷ 19. Truyện này trước đây được đăng trong tuyển tập " Mưa " do dịch giả Nguyễn hiến Lê dịch với tên tiếng Việt là " Thùng nước lèo " .... Trong đó còn có các truyện rất hay như " Lão râu quăn của Đỗ quang Đình ( TQ )..." Mưa " của Somerset Maugham ( Anh ) Rất tiếc hiện nay tôi chỉ còn bản tiếng Pháp và tiếng Việt của NXB Ngoại Văn Hà Nội xuất bản năm 1984 ...


Nguồn : Wikipedia tiếng Việt  ......             Sách song ngữ Pháp Việt do nxb Ngoại văn HN xb

Viên Mỡ Bò
Boule de Suif.jpg
Bìa sách xuất bản năm 1907
Tác giả Guy de Maupassant
Thể loại Truyện ngắn
Nhà xuất bản G. Charpentier
Ngày phát hành 15 tháng 4 năm 1880
Viên Mỡ Bò (tiếng Pháp: Boule de Suif) (còn được dịch giả Nguyễn Hiến Lê dịch là Thùng Nước Lèo[1]) là một truyện ngắn của Guy de Maupassant, được viết vào năm 1879. Truyện ngắn này được công bố lần đầu tiên vào tháng 1 năm 1880 khi Guy de Maupassant đọc cho bạn bè thuộc "nhóm Médan" nghe. Sau đó nó được xuất bản trong tập truyện ngắn mang tên Les Soirées de Médan (Những buổi tối của Médan) vào 15 tháng 4 năm 1880.
Tên "Viên Mỡ Bò" là được dịch sát nghĩa từ Boule de Suif sang tiếng Việt. Trong tiếng Pháp, boule de suif được dùng để chỉ các cô gái mũm mĩm.

SƠ LƯỢC NỘI DUNG

Trong vùng bị quân Đức chiếm đóng có một nhóm người muốn thoát ra đến vùng do Pháp kiểm soát vì lý do riêng. Họ cùng xin được giấy phép, thuê chung một chuyến xe ngựa và cuộc khởi hành được ấn định vào một buổi sớm mùa đông. Cuộc hành trình gồm 10 người, trong đó có 3 cặp vợ chồng (một thương nhân giàu có, một chủ nhà máy, và một quý tộc), hai nữ tu và hai người thuộc thành phần "đặc biệt": một cô gái giang hồ to béo nhưng xinh đẹp có biệt danh là "Viên Mỡ Bò" và "nhà dân chủ" Cornudet. Trong chiếc xe ngựa chật hẹp như vậy cũng tạm chia thành mấy đẳng cấp. Kẻ có tiền nghiễm nhiên được xem là đầy đủ đạo đức và đáng kính nhất là 3 cặp vợ chồng; và hai nữ tu sĩ trở thành một thứ giai cấp (vì đặc điểm hoàn cảnh xã hội của truyện lúc bấy giờ thì giai cấp tăng lữ của nhà thờ Thiên chúa giáo luôn được tôn trọng). Còn tầng lớp thấp nhất là "nhà dân chủ" và cô gái giang hồ Viên Mỡ Bò. Vì hoàn cảnh xuất thân và nghề nghiệp nên Viên Mỡ Bò luôn chịu sự dè bỉu khinh bỉ của người, nhưng cô là người có bản lĩnh nên sau đó không ai dám nói gì cô...
Cuộc hành trình gặp nhiều khó khăn hơn so với dự định: đường xa, vắng bóng hàng quán khiến mọi người bụng đói cồn cào. Không ai chuẩn bị gì cho tình huống bất ngờ này. Vốn lo xa, chỉ có Viên Mỡ Bò là người duy nhất có lương thực trong xe. Cô ngần ngại không dám mời ai vì sợ mọi người vẫn còn định kiến với mình. Sau cùng vì quá đói, có người ngất xỉu. Họ đành chấp nhận lời mời của cô gái giang hồ hèn kém, và chưa bao giờ người ta thấy một "thế giới cộng đồng" hoàn chỉnh như vậy bên cạnh giỏ đồ ăn của cô gái vốn bị khinh rẻ này.
Chuyến xe bị chặn lại tại đồn lính Đức. Tên sĩ quan trưởng đồn từng nghe tiếng về vẻ đẹp của Viên Mỡ Bò, hắn ra điều kiện, nếu Viên Mỡ Bò bằng lòng qua một đêm với hắn thì mọi người tiếp tục lên đường. Trong đêm ở quán, Nhà dân chủ đã có ý ve vãn cô nhưng cô kiên quyết từ chối vì không thể nào làm nhục đất nước bằng cách hành nghề bên cạnh quân thù. Là cô gái giang hồ nhưng cô có ý thức về sĩ diện đất nước và không ưa gì quân Đức, Viên Mỡ Bò kiên quyết cự tuyệt. Đoàn người tiếp tục bị giữ lại và họ đổ lỗi cho cô, rồi tìm lời ngon ngọt thuyết phục cô, "bằng gương hy sinh của các nữ anh hùng" đã "không tiếc thân mình" để phá quân thù, Viên Mỡ Bò cũng muốn được đi nên bằng lòng. Sáng hôm sau, đoàn người được phép lên đường. Nhưng họ đổi thái độ với cô, xem cô như một kẻ nhơ nhuốc giữa những người lương thiện. Viên Mỡ Bò bối rối không kịp chuẩn bị gì cho cuộc hành trình xa xôi nên cô không còn gì để ăn. Ai cũng có đồ ăn và không ai mời đến cô kể cả hai nữ tu. Cô đói, khát, giá lạnh, trên tất cả là lòng căm phẫn trước sự bạc bẽo xảo trá của "bọn người lương thiện đểu cáng". Cô bật khóc nức nở trong khi Nhà dân chủ đã ăn no, vui vẻ, huýt sáo vu vi bài quốc ca Pháp và từng giai điệu hòa lẫn trong tiếng khóc tức tưởi của cô gái giang hồ.