Có những việc đôi khi tự đến một cách tình cờ không ngờ lại giúp người ta thực hiện được những điều mà lúc cố tình sắp xếp lại không thực hiện được . Lời hứa của tôi đối với bà xã tôi trước đây là một ví dụ . Có lần tôi đã hứa sẽ thực hiện một chuyến du lịch Sài gòn để đưa bà ấy đi tìm trường xưa lớp cũ ...Chuyện này e hơi lâu vì còn phải đợi cho cậu Út nhà tôi ra trường rồi hẳn tính , lời hứa thứ hai là bà ấy ao ước được cùng tôi đi qua hầm số 1 Hải Vân để bà ấy biết về cái nơi chốn đã có thời cưu mang tôi để tôi có dịp thuyết minh về vùng đất này ...thế nhưng cứ nghĩ đến việc tự nhiên đóng cửa quầy cái rụp rồi hai vợ chồng dung dăng dung dẻ đi du sơn ngoạn thuỷ tôi lại thấy lòng mình xốn xang thế nào ấy ...Dường như trong máu của chúng tôi vẫn còn rất nhiều chất nông dân nên không thể tránh khỏi cái bệnh tham công tiếc việc ...Chúng tôi cứ tự biện hộ rằng đất nước còn khó khăn , việc nhà còn bề bộn thôi thì cứ gác lại ba cái chuyện ăn chơi ...để khi nào thong thả đã ...Nhưng thật tình thì tôi chẳng biết lúc nào là thong thả nữa ...không chừng đợi đến kiếp sau cũng nên .
Vậy mà bổng nhiên đùng một cái ,cô em gái tôi hớt hơ hớt hải chạy ra quầy báo cáo ...: " Ngày mốt anh chị phải cùng em đi Quảng Trị một chuyến ...Tôi giật mình : " Thế là thế nào ? " Không lẻ đi thu tiền nợ ...Hiện nay có rất nhiều công ty đòi nợ thuê ...Vợ chồng anh trói gà không chặt làm sao đương đầu với những hảo hán giang hồ ...Em không nghe mấy cái vụ án gần đây trên báo chí ...nào là vợ bí thư xã ở Bà rịa Vũng Tàu đã chẳng hề nương tay với chủ nợ , rồi đến mấy vụ mấy cô con gái tuổi teen dám bắt cóc tình địch đem đi hành hạ đến thân tàn ma dại hay sao ? Thôi đi cô ơi , vợ chồng chúng tôi già rồi ...chẳng muốn dính líu tới những chuyện thị phi ...gì nữa ..."
-- " Không phải đâu anh Hai ơi ! Em nhờ anh chị đi hỏi vợ cho thằng Rin ...Cháu anh nó muốn cưới vợ ở Cam Lộ , em coi ngày giờ xong hết rồi nên ra mời anh chị đại diện bên ngoại , vợ chồng chú T. đại diện bên nội ...Mọi thứ em đã lo liệu xong ...Anh xem thử thế nào ?
Tôi thở phào : " Còn tính thế nào nữa , con cháu đặt đâu thì cha mẹ ngồi đó thôi . Ba nó mất rồi chỉ còn cô , chú thím , cậu mợ ... Đằng nào thì cũng phải lo thôi ..." Câu trả lời của tôi đối với cô em gái cũng xem như là quyết định chuẩn y cho một cuộc hành trình dài hơn mười hai tiếng đồng hồ cả đi và về vào ngày hôm nay ...Đó cũng là dịp để tôi ghé thăm thị trấn Cam Lộ ở đường 9 , thành phố Đông Hà , thị xã Quảng Trị , thành phố Huế ...và còn là cơ hội để tôi trả nợ một lời hứa với bà xã tôi về cái vụ hầm xe lửa Hải Vân ...Tôi chỉ vừa về đến nhà nên không kịp suy nghĩ gì nhiều đã vội post những hình ảnh tôi vừa chụp được trên đường đi bằng điện thoại Nokia 300 để các bạn xem cho vui :
Cầu Tràng Tiền ( nhìn từ cầu mới ) ( Sông Thạch Hãn )
Chợ Cam Lộ
Sông Mỹ Chánh ( chụp từ trên cầu Mỹ Chánh )
Nắng chiều trên phố Huế
Nắng chiều trên sông Hương
Chợ An Cựu
Nắng chiều trên sông Hương 2
Độc thân một bóng tuổi chưa già
Xuân đến lại đi dáng thướt tha
Nhà vắng hắt hiu không kẻ lạ
Thếm hoang lặng lẽ chỉ mình ta
Thời gian đếm khắc hoài như vậy
Hiện tại tính giờ cũng giống mà
Sống kiếp chuân chuyên đời bạc thếch
Chờ đêm thức giấc ngắm hằng nga.
Bài họa của Cao Thông